Giỏ hàng

[Chuyện Của Sách] Thế Giới Nhỏ Xinh Qua Lăng Kính Của Người Lớn

BÀI DỰ THI 04:

Họ tên: Nguyễn Hoàng Dung

Chuyện của sách “Chuyện về những lăng kính” - Nguyễn Lê Sang

------

Xin chào cả nhà, tôi là một cuốn sách…

Lời giới thiệu nghe có vẻ không hút lắm nhỉ, thật ra tôi cảm thấy mình bình thường lắm. Có lúc tôi còn nghĩ phải chăng mình không có giá trị gì nên mọi người mới không quan tâm đến mình. Nhưng rồi, một cô bé đã khiến tôi thay đổi. Cô bé gặp tôi ở một quầy sách ở phố huyện nhỏ bé và sau khi nghiền ngẫm thì cô bé thì thầm với tôi rằng: “Cậu hay lắm đó, cảm ơn cậu đã thay đổi suy nghĩ của mình…” Và khi ấy, thời gian và không gian như lắng đọng lại, vang bên tai tôi chỉ có câu nói đó mà thôi…

Tôi là cuốn sách mang tên “Chuyện về những lăng kính”- một cuốn sách dành cho thiếu nhi. Nhưng bạn đừng nghĩ sách dành cho thiếu nhi là không dành cho người lớn nhé, tôi sẽ buồn lắm đấy. Một cuốn sách dành cho thiếu nhi sẽ được viết theo lối đơn giản, dễ hiểu, nhiều ví dụ thú vị để không chỉ người lớn mà các em nhỏ cũng có thể tiếp thu được. 

Thời gian ở trong quầy sách, thật sự là tôi hơi buồn (dù một chút thôi) vì dù được bắt mắt và dễ thương nhưng không nhiều người chú ý. Một phần vì người lớn cho rằng tôi viết cho trẻ em, còn các em nhỏ thì nghĩ tôi khô khan, khó hiểu và cũng…hơi nhiều chữ nữa! Những lúc như vậy, tôi vẫn cố mỉm cười với mọi người nhưng đêm đến, tôi lại gục đầu khóc nức nở, các anh chị xung quanh dỗ dành bao nhiêu cũng không kìm lại được.

Tôi là cuốn sách bình thường mà, tôi bình thường lắm, chẳng được quảng cáo rầm rộ, cũng chẳng có sức mạnh thay đổi thế giới, cũng chẳng phải nội dung hot hay độc lạ gì… Tôi được anh Nguyễn Lê Sang chấm bút với mong muốn sẽ phần nào giúp mọi người thay đổi cách nhìn về cuộc sống. Chúng ta đều có một thế giới quan riêng mà ở đó mỗi sự vật sự việc đều được nhận biết thông qua những lăng kính. Lăng kính thì nhiều màu sắc lắm, còn chúng ta chỉ là những chấm đen trên trang giấy trắng mà thôi. Nghe có rắc rối không bạn nhỉ. 

Xuyên suốt cuốn sách là cách vẽ một bức tranh về thế giới xung quanh, những khái niệm được lồng ghép nhẹ nhàng và có những hình ảnh dễ thương. Bạn thích màu hồng thì những chấm đen bạn yêu quý sẽ nhìn qua lăng kính màu hồng, bạn ghét màu nâu thì những người bạn không ưa sẽ được xuất hiện dưới lăng kính màu nâu. Có vô vàn dấu chấm đen và những lăng kính đều có màu sắc riêng. Nhưng sau tất cả, khi cất hết những lăng kính đi, bạn mới có thể nhìn một chấm đen với bản chất thật của nó. Bỏ qua những quan niệm cá nhân, những định kiến, chúng ta mới có thể nhìn mọi người với con mắt vô tư nhất, chân thật nhất mà thôi. Đừng vì những lăng kính vô tình chắn ngang trước mắt mà bạn hiểu nhầm về ai đó. Nó chẳng tốt đẹp gì đâu, thật đấy. Và hãy tự tin lên vì ai cũng như nhau cả thôi. Chúng ta chỉ hơn nhau ở sự cố gắng, kiên trì, nỗ lực ở chính mình, còn những thứ khác chỉ đơn thuần là ta đang nhìn thông qua những lăng kính...

Mọi người biết điều hạnh phúc nhất của một cuốn sách là gì không? Không phải vì được mua nhiều hay được tung hô thần thánh đâu, chúng tôi chẳng ai nghĩ đến điều đó cả. Tất cả những cuốn sách đều mong muốn một điều duy nhất là để lại chút gì cho người đọc và hạnh phúc nhất khi nhìn thấy những thay đổi tích cực của các bạn. Vậy nên, dù bình thường nhưng tôi vẫn tìm thấy niềm vui để tiếp tục tiến bước và mọi người cũng vậy nha, tự tin lên vì chúng ta bình thường nhưng không tầm thường chút nào đâu!

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top