Giỏ hàng

[CUỘC THI VIẾT ONLINE] BỐ GIÀ, NHÀ GIẢ KIM

[BÀI DỰ THI 016]
Họ tên: Nguyễn Thị Thu Trang
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: “Bố già” – Mario Puzo và “Nhà giả kim” – Paulo Coelho
------------------

Gửi cô gái luôn mộng mơ với thế giới nhiều màu sắc này,

Giờ cậu đang ổn chứ, có đang vui vẻ với cuộc sống của chính mình?!!

Có quyển sách nào thay đổi cuộc đời cậu không nhỉ cô gái ơi?!!
Nếu được hỏi như vậy, thì thật là khó trả lời quá. Có thể đến thời điểm hiện tại thì là hai đấy:

“Bố già” – Mario Puzo và “Nhà giả kim” – Paulo Coelho

Tận hai cơ à, người bình thường chỉ có một thôi đấy! Có phải cậu là một con mọt sách không? Mình có phải con mọt không à, chắc là không đâu. Hoặc nhiều lúc thì khá là mơ hồ (cười “haha” vui vẻ).

Nếu hỏi trước đây á, mình lùi thời gian lại từ hồi thi xong đại học mùa hè năm 2016 nhé – thời điểm mình được tặng cuốn sách Nhà giả kim từ một người anh. Lúc đó chỉ hào hứng vì được sách thôi, cứ nhiều sách là thích rồi, hoặc tâm lí là có càng nhiều người ta càng thấy hạnh phúc và sung sướng lạ kỳ. Mùa hè năm ấy, mình đã luôn tưởng tượng cánh cửa du học đằng sau 4 năm đại học, luôn tưởng tượng một cô gái xinh đẹp, giỏi ngoại ngữ, học hành giỏi giang, sau có công việc ổn định. Ối! Một cuộc sống màu hồng đúng nghĩa của tân sinh viên chập chững bước vào giảng đường đại học. Mình đã điên cuồng tự học tiếng Anh, đọc các sách kĩ năng mà mình có được, xem những video kĩ năng mềm, diễn thuyết.

Một thế giới hừng hực và nhiều năng lượng trải cùng những hoạt động đội nhóm theo mình suốt đến khi kết thúc năm học thứ nhất, trải qua kì học quân sự để bước 1 bước chân dài qua cánh cửa để sang năm hai. Mình không biết được, cánh cửa màu hồng ấy sắp đóng lại với cuộc sống của mình. Mọi thứ trôi qua nhanh đến mức giờ mình còn nghĩ là đang mơ như trong phim ảnh ý. Mình vẫn chưa đọc Nhà giả kim, cuốn sách bám bụi đúng nghĩa trong tủ đồ (hồi đó mình ở kí túc xá, không có chỗ để sách).

Như vừa ngủ dậy sau giấc mơ đẹp tươi của cô gái năm nhất, mình bước vào cuộc sống sinh viên năm hai, tận hưởng được nhiều sắc màu hơn của cuộc sống. Cuộc sống, hóa ra là chiếc cầu vồng lỗng lẫy nhiều hơn cả 7 sắc màu mà nó từng khoác lên. Cánh cửa của cuộc đời bắt đầu mở ra. Mình gặp nhiều biến cố, trong học hành, trong tình cảm cá nhân, trong tình bạn, gia đình và mọi thứ làm cho tinh thần mình suy sụp. Thu mình lại, không học hỏi, không trao đổi, không “gì cả”, thế giới của mình chỉ có màu đen và những giọt nước mắt. Sự cô đơn thực sự đã chiếm lấy bao trùm mình. Nỗi sợ, nỗi thất vọng bản thân, cuối cùng cũng ghé thăm rồi.

Những ngày tháng đó, mình hầu như cắt đứt liên lạc với nhiều bạn bè, thu hẹp các mối quan hệ, càng ngày càng im lặng, càng lầm lì, từ một cô gái tự tin nhận mình hướng ngoại đã biến thành một con người hoàn toàn khác. Ngoài gia đình, thì mình chỉ còn sách với những hi vọng nhỏ nhoi, không còn mộng tưởng nó thay đổi mình, hi vọng nó là bạn, lắng nghe mọi tâm sự. Mình đọc nhiều sách hơn, thay đổi liên tục các thể loại sách. Đặc biệt là Nhà giả kim và Bố già với một tư tưởng thoải mái.

“Khi bạn khao khát một điều gì đó, cả vũ trụ sẽ hợp lực lại giúp bạn đạt được điều đó”

“Những năm cơ cực, câm lặng nhìn đời đã cho Vito thấy rõ một điều. Nó thực sự trội hơn người ở mưu trí và can trường mà chưa sử dụng đấy thôi.”

Đây chính là hai câu trong hai cuốn sách làm mình thấy tâm đắc nhất.

Mỗi ngày trôi qua, mình thức dậy với thái độ sống tốt sống vui tích cực hành động.

Không còn những triết lí hão huyền nữa, giờ mình tràn đầy lòng tin với hành động đúng đắn, niềm tin vào bản thân, vào lòng can đảm và yêu đời. Nhìn lại mới nhớ ra, ước mong nhỏ nhoi của mình ngày đó chính là bản thân sống ở mọi thời khắc đều cảm thấy vui vẻ, hào hứng và mãnh liệt. Đến giờ, mình học được cách chăm sóc bản thân, tự tạo được niềm vui, sống tích cực thực sự và yêu bản thân mình một cách đúng đắn hơn. Mình đã và sẽ luôn nhìn vào những điều tốt đẹp và cả những thiếu sót để hoàn thiện, cải thiện mọi thứ sao cho tốt nhất đối với bản thân mình.

Trước khi đọc hai cuốn này cậu có hi vọng thay đổi bản thân không? – Không mình không có hi vọng. Nhưng hoàn toàn là “CÓ”. Có thời gian chiêm nghiệm, học hỏi, đặc biệt là “HÀNH ĐỘNG”, áp dụng đúng với hoàn cảnh của bản thân, mình thực sự đã thấy cầu vồng rồi.

Một sự trưởng thành khó nói hết được trong 1000 từ, chỉ muốn nhắn lại với chính mình: Đọc sách và thói quen đọc sách là những điều hoàn toàn sẽ có được nếu mình tìm được những cuốn sách làm mình thấy tinh thần sảng khoái hơn. Còn chưa tìm được, thì chưa phải là đích đến cuối cùng!

Chúc bình an và vui vẻ với những trang giấy nhé, cô gái của hiện tại!
Santiago bé.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top