Giỏ hàng

[CUỘC THI VIẾT ONLINE] GẤM HOA GIỮA ĐỜI

[BÀI DỰ THI 017]
Họ tên: Nguyễn Thùy Trang
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Gấm hoa giữa đời - An Ni Bảo Bối
---------------------

Trời đã về đêm từ lâu, từng hạt mưa rơi tí tách nơi mái tôn, gió mát lùa vào qua khung cửa sổ, khiến tóc tôi bay bay, và tâm hồn lơ lửng mơ màng. Trong cơn mơ màng khoan khoái ấy, chợt tôi lại nhớ tới một người, chính là tôi của những ngày trẻ dại, tôi của năm ấy, từng thích ngắm nhìn bầu trời qua khung cửa hàng đêm, ngày ngày hít hà ngọn gió lành trong trẻo, lòng cảm thán muôn vạn vì sao tỏa sáng rực rỡ tuyệt đẹp.

Tôi của quá khứ, thích mơ mộng và chạy nhảy, tôi của năm tháng ấy, chính là phiên bản vô tư nhất, tươi tắn nhất, nồng nhiệt và ấm áp nhất, nhưng cũng chẳng kém phần vụng dại và ngốc nghếch.

Có những ngày tiết trời oi ả, ta chợt vui mừng phát hiện có gió mát thổi qua, có những ngày đi qua giông bão, ta chợt thấy mình trưởng thành lên nhiều. Có những lần trải qua đớn đau cùng thất vọng, ta cảm nhận cõi lòng đã đổi khác.

Có những niềm vui không dùng nụ cười để thể hiện, có những nỗi buồn không dùng nước mắt hay tiếng gào thét để giải tỏa, tôi thích sự trầm tư tĩnh lặng, thích thả hồn mình vào những trang giấy, tôi viết nên tâm sự nơi đáy lòng, những điều ấy tôi chẳng để ai hay biết, tựa như một bí mật nhỏ nhoi đẹp đẽ tôi cất giấu nơi ngăn bàn thoang thoảng mùi gỗ, là kí ức về một thời tuổi trẻ của riêng tôi, là những điều giản dị và chân thực nhất, là những điều tôi quý trọng và muốn lưu giữ, gửi tặng cho chính tôi, giữ lấy hồi ức về thời thanh xuân cuồng nhiệt. Tôi viết những dòng này, dành tặng cho bạn, là chính tôi của những năm tháng trẻ dại, cũng dành cho tôi của hiện tại, và dành cho những ai đang đọc nó.

Cuộc sống đầy những bon chen hối hả, tôi của những năm tháng trẻ dại à, tôi biết bạn đã nhận ra điều ấy. Nhưng bạn này, đừng quá lo lắng muộn phiền, đừng vội lao tâm khổ tứ, đừng vội chán chường mệt mỏi, cuộc đời dài như thế, thế giới sẽ có điều khiến lòng ta thanh thản.

Cuộc đời là những bông hoa, chúng ta cùng nhìn ngắm những bông hoa ấy, thưởng thức bàn luận, “Gấm hoa giữa đời” của An Ni Bảo Bối là một cuốn sách như thế, là những bông hoa tồn tại giữa đời. Đó là một bức tranh lớn, điểm xuyết bởi muôn vàn những hoa lá cỏ cây, mang vẻ đẹp trần tục mà cao quý, là những chuyện hết sức câu đời thường. Đôi khi chỉ là một câu nói, một lời kể, một lời tự thoại, đôi khi ta không hiểu nó đang viết gì, đôi khi lại hiểu đến mức thông suốt, đọc rồi lại muốn đọc lại, đọc rồi đọc mãi, từ khi nào nó đã xây dựng sự bình ổn an tĩnh trong tâm hồn ta.

Bạn có biết chăng, nhân gian có ngàn vạn những điều diệu kì, ví như một con suối, một dòng sông, bông hoa nở, cây xanh um tùm, hay đơn giản là một ánh mắt, một nụ cười hiền hậu…

Tất cả những điều giản đơn mà đáng quý ấy đều tồn tại quanh ta, mà ta đã vô tình bỏ lỡ giữa dòng đời vô định. Cuốn sách này dạy tôi những điều ấy, và giờ tôi muốn nói cho bạn, để ta cảm nhận nó một cách vẹn toàn và hoàn mĩ nhất.

Từng ngôn từ, từng hình ảnh câu nói đều vô cùng chau chuốt, chân thực tỉ mỉ, giống như sản phẩm được người thợ thủ công nhào nặn tỉ mỉ, như bức tranh kiệt tác được người họa sĩ dùng cả tâm hồn và tình yêu để vẽ nên. Người viết con chữ khiến lòng cảm thán là một nghệ thuật, cảm nhận nghệ thuật đích thực, chính là điều ta cần dần dần học hỏi và tiếp thu.

Bạn hẳn sẽ phải kinh ngạc vì những điều An Ni Bảo Bối truyền tải, những thứ ấy đều rất bình dị, bình dị đến mức ta tưởng như nó tầm thường, nhưng không, vạn vật thế gian đều ẩn chứa một thứ sức mạnh tiềm tàng cuốn hút và mạnh mẽ, thứ sức mạnh huyền bí ta chưa từng nghĩ tới, và ta thường vốn chẳng bận tâm.

“Gấm hoa giữa đời” thực sự đã thổi làn gió mới vào tâm hồn tôi, một làn gió dịu nhẹ mà ẩn chứa vô vàn những suy tư sâu sắc, góp phần hình thành nên tôi của hiện tại, và thôi thúc tôi suy ngẫm về mình của quá khứ, để viết những lời này, thân gửi tới tôi của những tháng ngày ngây ngô vụng dại…

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top