Giỏ hàng

[Cuộc Thi Viết Online] Những Bài Học Cuộc Sống

[BÀI DỰ THI 033]
Họ tên: Huỳnh Diệp Huy
Cuốn sách cùng tôi trưởng thành: Những bài học cuộc sống - Hal Urban


Cuốn sách giúp tôi trưởng thành

Năm 2012 tôi được bác sĩ chuẩn đoán là bệnh ung thư ác tính đã khiến tôi suy sụp hoàn toàn. Tôi sống trong tuyệt vọng khôn cùng, và chẳng còn thiết sống gì nữa. Trong thời gian điều trị tôi đã đọc quyển sách “Những bài học cuộc sống” đã giúp tôi rất nhiều trong cuộc chiến khốc liệt với tử thần để giành giật mạng sống từng ngày.

Tôi còn nhớ đoạn trích trong sách: “Hãy đón nhận những khó khăn, bất hạnh như là một phần tất yếu của cuộc sống, hãy ngẩng cao đầu, nhìn thẳng nó, và nói: “Ta sẽ mạnh hơn ngươi. Ngươi không thể thắng được ta.” – Ann Landers”. Tôi đã không còn chấp nhận buông xuôi theo cuộc đời, và không còn oán trách, hay than vãn. Ngược lại, tôi đã tích cực điều trị, và lạc quan tin tưởng vào tương lai phía trước. Tôi đã tích cực tham gia hóa trị sau phẫu thuật nhưng đó cũng là khoảng thời gian khó khăn hơn cả. Trong suốt thời gian hóa trị tôi hay bị nôn ói, và đau đầu vô cùng. Cơ thể vô cùng khó chịu nhưng tôi vẫn kiên trì chịu đựng, không bỏ cuộc.

Sau đó tôi được xuất viện, và trở về cuộc sống thường nhật nhưng tai họa lại ập đến với tôi lần nữa vào năm 2017. Tôi bị hai người phụ nữ chạy ngược chiều tông trúng khiến chân tôi bị chảy máu khá nhiều. Lúc đó, tôi xây xẩm mặt mày nên được bác xe ôm đưa vào bệnh viện cấp cứu. Sau đó tôi được chuẩn đoán bị đứt một phần dây chằng nên chân tôi xưng to và đau nhức vô cùng. Đó là thời kì đen tối nhất mà tôi trải qua trong đời mà tôi nhớ mãi không quên. Vì đi lại khó khăn nên việc đi vệ sinh lại vô cùng vất vả, và mệt mỏi. Tôi đã ráng nhịn ăn, nhịn uống để tránh đi vệ sinh nhiều vì tôi hay ngã sấp mặt trong toa-lét. Nhưng điều đó lại khiến cho vết thương ở chân tôi lâu lành hơn, và vết thương càng trở nên nghiêm trọng. Khi đó tôi chợt nhớ lại trích dẫn trong quyển sách “Những bài học cuộc sống”: “Can đảm là dám nói “vâng” với cuộc sống cho dù nó khắc nghiệt đến mức nào. Can đảm là biết mỉm cười dù số phận trớ trêu thế nào đi nữa.” Tôi đã vực dậy ngay sau đó, và can đảm vượt qua nghịch cảnh của cuộc đời.
Đến hôm nay tôi đã có thể đi lại được nhưng tôi lại đón nhận một tin buồn khác là thận tôi vì bị ảnh hưởng của đợt hóa trị nên bị suy yếu. Có lẽ cuộc đời tôi vẫn luôn mờ mịt nhưng tôi vẫn luôn lựa chọn sự can trường để vượt qua những sống gió trong cuộc sống. Tôi tin rằng qua những chông gai mà tôi gặp phải thì tôi sẽ trưởng thành hơn, và trở nên tốt hơn.

Kết bài tôi xin kể một câu chuyện mà tôi đã đọc đâu đó rằng là: “Thuở xưa, tại một ngôi làng nọ, có những người nông dân luôn buồn bã vì thời tiết khắc nghiệt khiến mùa màng thất bát. Họ cầu xin Thượng Đế ban cho những tháng ngày chỉ có mưa, và nắng, và không có gió mùa khắc nghiệt. Động lòng trước lời cầu xin của họ nên Thượng Đế đã ban cho họ những điều họ muốn.

Dân làng vui mừng hồi hộp đón chờ một vụ mùa bội thu, nhưng thời gian thu hoạch đã qua nhưng không có cây nào ra trái. Nỗi vui mừng trở thành sự tức giận nên dân làng tới gặp Thượng Đế chất vấn: “Tại sao ngài không giữ lời hứa với chúng tôi?”.

Thượng Đế đáp lời: “Ta đã giữ đúng lời hứa. Ta đã ban cho các con những gì các con đã cầu xin ta.”

Dân làng bật khóc và nói rằng: “Vậy tại sao những cây bắp, cây lúa mì chúng con trồng lại không có hạt?”.

Thượng Đế giải thích: “Bởi vì các con đã xin ta đừng ban những cơn gió lạnh buốt, nhưng mà cây thiếu gió thì làm sao có thể thụ phấn rồi kết hạt?”

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top