Giỏ hàng

[CUỘC THI VIẾT ONLINE] TUỔI TRẺ ĐÁNG GIÁ BAO NHIÊU

[BÀI DỰ THI 010]
Họ tên: Nguyễn Hoàng Dung
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu - Rosie Nguyễn 


Chào Dung,

Mình thật sự không biết có nên gửi đến cậu lá thư này không. Cậu là một người thích tự lực, không muốn được chỉ vẽ, hướng dẫn trước. Nếu cậu cảm thấy phiền thì đừng mở nó ra nhé.

Nhưng bất lực hay bế tắc quá thì nó sẽ giúp ích cho cậu rất nhiều đấy…

Cậu đang làm gì vậy? Chắc giờ này chắc cậu đang rối như bung, thất vọng vì điểm thi không được như mong muốn phải không... Và cậu cũng đang buồn, đang tự trách bản thân ràng tại sao không thể có một lịch trình khoa học, tại sao không có một thói quen tốt nào, tại sao không đủ kiên trì để tạo nên nó phải không... Mình nghĩ cậu có thể tìm đến một cuốn sách, như chính mình đã nhận được 1 năm trước, cậu sẽ nhận được nguồn năng lượng từ nó đấy. Cuốn sách đó tên là: "Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu".

Cậu chính là mình của 1 năm trước. Mình vẫn nhớ lúc đó mình đã buồn và thất vọng về bản thân bao nhiêu. Từ thủ khoa của một trường cấp 3, mình chọn một khối học quá sức mà nó trở thành một cơn ác mộng dai dẳng không dứt, nhất là khi mùa thi đến... Cậu và mình trong quá khứ, không có nghị lực để tạo dựng nên một thói quen tốt đúng nghĩa. Chẳng thể dậy sớm hơn 6 giờ, ngủ cũng không khoa học, tập thể dục cũng không, giao lưu kết bạn cũng cầm chừng.

Còn gì nữa nhỉ? À cậu thường xuyên nhét vào đầu vô số những tư tưởng tiêu cực, tự ti về bản thân, không tự tin làm việc một mình nữa chứ. Mình còn nhớ, cậu đang viết "Nhật kí của kẻ thất bại" phải không?! Cậu đã dồn nén hết tất cả những lời tự than trách bản thân vào đó, thật lòng, nó như cuốn sổ đen của chúng mình vậy…

Mình nhẩm thấy cũng sắp đến ngày Phương -cô bạn thân xa - gửi cho cậu phao cứu sinh rồi đấy. Đó là cuốn “ Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu”. Mình vẫn nhớ cảm giác đầu tiên khi lật giở từng trang sách. Sách cũ, chẳng còn mùi thơm tươi mới nhưng từng câu chữ đầu tiên đã cuốn lấy mình ngay. Từng phần, từng đoạn đều toát lên một nguồn năng lượng diệu kỳ, thúc giục mình hãy tự tin những điều mình thấy có ích cho bản thân.

Và chẳng cần một sự ép buộc nào đến từ bên ngoài, mình đã thay đổi. Từ một con mèo lười chỉ tung chăn dậy khi báo thức kêu sát giờ đi học, mình đã cố gắng tập dậy vào lúc 4 giờ sáng để có đủ thời gian để làm những điều mình thích mà bình thường chưa thể làm. Như đọc sách hay tập một loại nhạc cụ, tập tành thêm một vài kĩ năng sống, tập thể dục đều đặn chẳng hạn. Mình hẹn luôn giờ đi ngủ để giờ giấc vào khuôn khổ hơn.

Mình cũng mở lòng mình với mọi người, tham gia các hoạt động ngoại khóa để có thêm nhiều bạn bè nữa. Thật sự mình đã thay đổi. Không còn sự tự ti, lo lắng vì sợ điều mình đang làm mọi người không thích. Hơn tất cả, mình nhận ra đó là sự chủ động đã xuất hiện.

Mình hỏi một câu nhé, bây giờ, cậu đã tự tin quyết định một điều gì chưa? Đi đâu xa, làm việc gì, mua món đồ nào, dù cậu biết rất rõ chúng nhưng cậu đã hoàn toàn tin tưởng vào bản thân chưa hay đang bị thay đổi, bị lung lay quyết định bởi người khác. Người chủ động sẽ có được sự tự tin cần thiết và sẽ khiến cho người khác tin tưởng mình hơn. Mình đã tìm thấy một chút (dù nhỏ thôi) qua những dòng tâm sự của chị Rosie Nguyễn. Mình tin cậu cũng sẽ tìm được nó sớm thôi.

Có lẽ một năm đã có nhiều sự thay đổi chỉ nhờ một cuốn sách nhỏ. Chúng ta đều đang đi trên con đường của chính mình, có thể nó là song song đấy. Và hãy cùng hứa với nhau sẽ cùng vui vẻ và thoải mái khi trả lời câu hỏi: " Tuổi trẻ của bạn đáng giá bao nhiêu?" Dung nhé!

“Hãy luôn kiên cường, và cố gắng như cây xương rồng vẫn sống trong khô cằn.”

Yêu cậu nhiều♡
Mình - Cậu của tương lai.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top