Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Bắt Trẻ Đồng Xanh

BÀI DỰ THI 112:
Họ tên: T.M
Cuốn sách: Bắt trẻ đồng xanh - J. D. Salinger.
---
Chào cậu, cô gái trưởng thành nơi tôi.
Lần đầu tiên gửi thư cho bản thân có lẽ tôi sẽ đặt ra một vài nguyên tắc cho cậu. Tôi mong thời điểm cậu mở lá thư này là sau ngày tốt nghiệp đại học. Cơn mưa rào xua đi cái oi ả của mùa hè, cậu xách balo rời kí túc xá và bắt chuyến xe bus sớm nhất trở về gian nhà thân thương. Trong lúc dọn dẹp góc học tập gắn bó với cậu hơn 15 năm, cậu sẽ thấy nó - chiếc hộp "lời hồi đáp" chứa lá thư tôi đang viết cho cậu. Tôi sẽ đặt chiếc hộp trong ngăn tủ ngay cạnh quả địa cầu - ước mơ của chúng ta và nó sẽ luôn đồng hành trên mọi nẻo đường theo một cách đặc biệt.

Cô bạn của tôi,

Hẳn cậu cho rằng tôi viết lá thư này vào một dịp đặc biệt. Tổng kết năm 2020 đầy biến động chăng? Ồ, không đâu. Cậu biết tôi luôn là cô bé tùy hứng mà! Tôi nhận thấy bản thân đang ở trong một không gian rất tuyệt, rất lý tưởng. Xung quanh tôi dường như đang thôi thúc điều gì đó, và những dao động trong tâm trí dường như cũng vậy. Hẳn cậu trai Holden Caulfield sẽ cảm thấy "khoái" lắm khi đắm chìm trong bầu không khí này.

Nhiều năm đã trôi qua nhưng tôi tin chắc những trải nghiệm về 2020 cậu sẽ không bao giờ quên. Người ta coi năm 2020 là một năm tồi tệ cho toàn nhân loại với những con số thiệt hại kỉ lục. Tuy nhiên nếu cậu là một cô bé 16 tuổi chưa từng gánh nỗi lo cơm áo, chưa từng chịu áp lực của hai chữ thất nghiệp như tôi thì cậu hoàn toàn có quyền dành một cái nhìn lạc quan về năm 2020.

3 tháng nghỉ tết dài hạn đối với tôi như một món quà. 16 tuổi - năm đầu tiên tôi thoát ly khỏi sách giáo khoa và tìm đến những cuốn tiểu thuyết. Quả thực tôi say mê từng tấc trong chúng, mỗi một cuốn sách khác nhau lại là một gia vị lạ. Màu giọng trong trẻo và hồn nhiên của cuốn sách đầu tiên "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh", thước phim xúc động về chiến tranh trong "Tuổi thơ dữ dội" của Phùng Quán. Rồi những cuốn self-help bổ ích của Mèo Maverick và những tiểu thuyết thế kỷ của các tác giả nước ngoài. Tất cả chúng đều khác biệt đều có một giọng nói riêng, một thông điệp riêng và in trong tôi một bài học đáng nhớ. Nhưng cậu đã từng nghe về câu nói " Đúng người đúng thời điểm chưa"? Đối với tôi sách cũng vậy. Khi cậu đang mất động lực trong học tập nên đọc "educated", khi mất hy vọng và dần buông xuôi, cuốn "khi lỗi thuộc về những vì sao" sẽ là một lựa chọn tuyệt vời. Và ở trường hợp của tôi, trong lúc chênh vênh về con đường phía trước tôi bất ngờ gặp được chân ái " Bắt trẻ đồng xanh". Một cốt truyện đơn giản, nhiều câu chuyện chẳng hề đẹp đẽ nhưng nó lại thu hút tôi một cách kì lạ. Cảm giác chưa từng trải qua nhưng tựa như đã cùng đứng tại đó với Holden.

Người ta thường nói trưởng thành là đau thương. Cũng không hẳn vậy, đó là một giai đoạn ai cũng buộc phải trải qua. Bạn trưởng thành nghĩa là phải trở nên chín chắn hơn, có trách nhiệm hơn, ấy là một gánh nặng. Tuy nhiên không ai bắt bạn phải bỏ đi phần cô bé trong tâm hồn, chỉ là bạn cần kìm hãm cô ấy đúng lúc và để cô ấy bộc phát khi cần. Bên cạnh đó, có một điều tuyệt vời trong trưởng thành mang tên nhận thức. Giống như cậu trai Holden khi nhìn khoảnh khắc em gái ngồi trên vòng quay ngựa gỗ và quyết định không trốn tránh mà trở về nhà. Tôi tin rằng khoảnh khắc ấy sức mạnh của gia đình và vẻ đẹp của quá khứ vĩnh cửu đã níu cậu lại. Cậu trai Holden đã hành xử như một người đàn ông thực thụ. Cuốn sách đã kết thúc khi Holden trở về nhà, vẫn là chất giọng ngông ấy nhưng hẳn có thay đổi về nhận thức của cậu và có lẽ là cả của tôi nữa. Khi gấp cuốn sách lại tôi khao khát một điều gì đó. Tôi thèm tìm ra đam mê bản thân, hình mẫu lí tưởng mà mình muốn và tương lai do bản thân xây dựng. Tôi dường sợ phải chạy trốn như Holden, sợ những mông lung, sợ mất định hướng. Khoảnh khắc đó tôi đã quyết định bản thân phải trưởng thành. Trong sự trưởng thành năm 16 tuổi tôi bắt đầu lập ra những mục tiêu để chinh phục, tìm kiếm chốn cho mình để cất cánh những ước mơ, vạch ra con đường dự định bước tới. Trong số những kế hoạch được vạch ra có thất bại, có thành công, có sự trau dồi, học hỏi và rút kinh nghiệm. Ở đó có những giọt mồ hôi của sự nỗ lực, những giọt nước mắt và những nụ cười. Tất cả đánh dấu cho những lần tôi đã nghiêm túc và kiên trì theo đuổi. Nhìn lại quá khứ, đối với tôi đó là bước khởi đầu khá muộn nhưng lại khá hoàn hảo.

Vì thế cô gái của tôi, tôi không biết bạn có đang cố gắng và rèn luyện vì hình mẫu bạn muốn, vì tương lai do chính bạn xây dựng không? Tôi mong bạn kiên trì và theo đuổi, dùng lý trí để trở nên trưởng thành nhưng vẫn cứ sống là chính bạn. Hãy cứ cười, cứ ngốc nghếch, cứ đa cảm và cứ xù lông khi cần thiết!

Tôi yêu bạn nhiều lắm cô gái của tôi

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top