Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Bí Mật Của May Mắn

[BÀI DỰ THI 137]
Họ tên: Phạm Thảo Ly
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Bí mật của may mắn


Gửi Ly tuổi 15,
Tớ vừa gấp lại cuốn "Bí mật của may mắn" và bất chợt nghĩ đến cậu. Đêm nay là một đêm mưa lạnh ở Hạ Long, tớ đang chấp bút và viết cho cậu vài điều. Có lẽ khi cậu nhận được lá thứ này, một chút ngạc nhiên và hạnh phúc sẽ lướt qua khi thấy tớ đang ở đây và vừa đọc một cuốn sách.

Cậu là người luôn tin vào sự may mắn và luôn nhận mình là một người kém may mắn. Cậu nói rằng mình không sinh ra trong một gia đình khá giả, bốn năm cấp hai của cậu là chuỗi ngày chìm đắm trong một mớ hỗn độn và mất định hướng, ngày nhận kết quả xếp lớp cấp hai, tên cậu không có trong danh sách của lớp chọn, tệ hơn là một lớp cá biệt... Dường như khi mọi chuyện diễn ra một cách không bằng phẳng thì cậu luôn cho rằng mình chưa đủ may mắn.

Chúng ta là hai người có chung xuất phát điểm, mục tiêu và hoàn cảnh. Mình cũng từng như cậu, đặt niềm tin vào sự may mắn, từng sống khép mình, tự ti và lười biếng. Mình luôn biết cái mà người ta cho là tốt là đúng đắn, chúng định nghĩa như thế nào, hình thù ra sao, nhưng mình vẫn lệch lạc vì mình chờ vào một sự may mắn vô tình sẽ rọi xuống thân mình, chờ đợi một cách ngu ngốc và phí hoài những giá trị cốt lõi của sự thành công.

Ai cũng nói rằng sách là nguồn tri thức bất tận, là những trang giấy, dòng chữ đã thay đổi cuộc đời của hàng nghìn người, cả tớ và cậu đều biết điều ấy, đúng không? Nhưng rồi chúng ta đều lười biếng và trì hoãn, cũng vì tin rằng chờ đợi sự may mắn thay đổi cuộc đời sẽ khả thi hơn là đọc một cuốn sách.

"Đọc sách" đối với chúng ta dường như là một thứ xa xỉ và không thể với tới. Và rồi, một ngày đông năm lớp 11, khi đang vô tình lướt web như mọi ngày, tớ vô tình đọc được một câu trích trong cuốn sách "Bí mật của may mắn" đó là: "Hiểu rằng may mắn chính là sự chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến. Mà cơ hội lại chẳng liên quan đến may mắn hay sự tình cờ: Nó đến với tất cả chúng ta."Câu nói ấy như một đòn giáng vào niềm tin ngớ ngẩn của tớ từ trước đến nay, lần đầu tiên tớ nhìn nhận lại bản thân, về nhân sinh và những giá trị của cuộc sống. Tớ đã quá trây lì mà kìm hãm đi khả năng, đánh mất đi cơ hội của bản thân để chờ thứ gọi là" may mắn", một thứ mông lung và không định hình.

Tớ tìm đọc cuốn sách ấy như một sự mong chờ về một cái thức tỉnh đánh dấu bước ngoặt trong cuộc đời. Và tớ đã đúng! Qua câu chuyện của hai người bạn gặp lại nhau sau 50 năm, họ ngồi lại nói về sự may mắn, một cách ngụ ý hóm hỉnh qua câu chuyện đi tìm cỏ bốn lá của hai chàng hiệp sĩ. Đúc kết lại câu chuyện, tớ nghiệm ra một điều tuy đơn giản, hiển nhiên nhưng chưa bao giờ tớ hiểu đó là: May mắn không phải là một cái sẵn có, mà may mắn là quá trình chúng ta hiện thực hóa những cơ hội của bản thân mình. Cơ hội luôn hiện hữu quanh chúng ta, một cách đơn giản và lặng lẽ, chỉ là đôi khi chúng ta vì một lối tư duy sai lệch áp đặt mà quên đi điều ấy, để bản thân lầm lạc và vô vị.

Tớ đã thay đổi! Tớ cố gắng thay đổi từng chút, từng chút, luôn tạo điều kiện tốt nhất để biến cơ hội thành "may mắn", tớ đọc nhiều hơn, chiêm nghiệm nhiều và sâu lắng hơn. Tớ cởi mở, năng động hơn, tham gia nhiều hoạt động vì cộng đồng để truyền động lực và được truyền động lực, tớ học hỏi nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn, thành công có, vấp ngã có, một lối mòn để tìm lại bản thân và tự tạo cho mình cái gọi là "may mắn". Sống là cho đi và nhận lại, sách đã thay đổi tớ, là "nguồn may mắn" tớ luôn nắm chắc và tớ luôn mong sách sẽ kết nối và giúp nhiều người hơn và sách sẽ giúp cậu! Tớ đã tạo ra một câu lạc bộ sách ở trường, kết nối những người đam mê sách, những người muốn tìm hiểu và trao đổi sách và đặc biệt hơn là những người đang đi tìm một sự thức tỉnh, nhờ sách!

Ly thân mến, tớ luôn hối tiếc thời gian của mình, vào một khoảnh khắc nào đó, tiếc chứ! Nếu được là cậu bây giờ, tớ sẽ ước mình thức tỉnh sớm hơn, và biết đâu bây giờ tớ đã khác hơn một chút, xuất sắc hơn một chút thì sao? Một năm, hai năm không phải thời gian quá dài, nhưng hãy thay đổi sớm nhất có thể, hãy hành động thay vì nghĩ suông, hãy đi nhiều hơn, vấp ngã nhiều hơn và hơn thế đọc nhiều hơn, cuộc sống là do cậu chứ không phải may mắn. đừng để bất cứ niềm tin mù quáng nào áp đặt lên cậu và kìm hãm cậu, hãy tự tìm "may mắn" cho chính mình, bạn của tớ!

Dù hơi tiếc nuối nhưng giờ cũng đã muộn rồi, có lẽ chúng ta chia tay ở đây thôi, mong rằng những chia sẻ của tớ sẽ giúp ích cho cậu, mong rằng cậu sẽ luôn là phiên bản hoàn hảo nhất của chính mình, không đổ lỗi, không trì hoãn!

Mong mọi điều tốt nhất đến cậu!
Thân ái,
Phạm Thảo Ly

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top