Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Cà Phê Cùng Tony

[BÀI DỰ THI SỐ 129]
Họ tên: Trương Thị Hồng Nhị
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Cà phê cùng Tony - Tony Buổi Sáng


Cô sinh viên năm hai gởi cô bé cấp ba ngu ngơ!

Đà Nẵng đêm mưa giông gởi trưa Tam Kỳ nóng bức!

Thử hỏi tôi-bây-giờ so với tôi-trước-đây có điều gì tiến bộ không? Tôi tự tin trả lời CÓ, và tôi vẫn đang tiến bộ lên từng ngày. Tôi bây giờ thầm cảm ơn cô bé năm xưa cực kỳ nhiều, cô bé nằm cả trưa hè nóng bức trở mình qua lại để đọc hết cuốn sách “Cà phê cùng Tony” của dượng Tony dễ thương. Cô bé ơi! Cô có muốn biết chuyện gì xảy ra sau ngày hôm đó không? Để tôi kể cô nghe nhá!

Tiếng Anh! Đó là cái từ day dứt hoài trong cô, cô tìm tòi mọi thứ liên quan đến tiếng Anh để học lại từ đầu, lúc đọc quyển sách đó cô còn thấy tủi nhục vô cùng vì gần hết cấp ba mà điểm tiếng Anh vẫn còn nhờ bạn bè, nhờ thầy cô. Rồi việc học tiếng Anh của cô cũng gian nan lắm, đến tận bây giờ vẫn thấy gian nan nhưng bớt đi phần nào rồi đấy. Cô bắt đầu học từ vựng mỗi ngày, bắt đầu tập nghe một ngôn ngữ xa lạ, học hết app này qua app kia, rồi tìm tòi ngữ pháp... Nói lắm vậy chớ sau khi làm trăm phương ngàn cách thì cô bé cũng chỉ khá lên được cách phát âm, nhấn nhá, có thêm vài từ vựng và nghe được những câu dễ dễ. Nhưng không sao, cô bé ạ! Nhiêu đó thôi cũng khiến tôi tự hào, biết ơn cô, biết ơn vì sự cố gắng, dám thay đổi, dám nghĩ khác. Rồi cô khá hơn trước, thái độ học tập khác đi, cô tìm tài liệu rồi tự học, tự ôn, không học thêm, không nhờ vả bạn bè trong những lần kiểm tra, nhờ vậy mà điểm số cô bé đi xuống (vì tự làm, không hỏi ai nhưng cơ bản là cô bé đã thay đổi, trong đầu có nhiêu dùng nhiêu nên cô cực kỳ hài lòng). Sau này mỗi khi cần động lực học hành cô đều đọc quyển sách ấy, đến giờ tiếng Anh cũng khá lên một chút, không đến mức uốn lưỡi cả buổi không ra được một chữ như xưa.

Đó mới chỉ là việc học, còn nhiều điều khác hay ho mà cô bé đã dần thay đổi. Trước tiên, cô thay đổi cách nhìn, quan điểm, thay đổi suy nghĩ tư lợi, bắt đầu nhìn vào người khác, suy nghĩ về họ, nghĩ để hiểu không phải để soi mói như xưa. Nhờ vậy không hận người hận đời, cô sống thoải mái, vui tươi tận hưởng cuộc sống. Cô nói chuyện với bạn bè nhiều hơn, trong đầu suy nghĩ tích cực (nhưng không hẳn luôn luôn là vậy).

Đọc quyển sách, cô bé biết mình 18 tuổi, 18 tuổi là trưởng thành, là độc lập, là biết mình nên làm gì và chịu trách nhiệm với mọi thứ liên quan đến mình. Cô bé từ đó sống gọn gàng, ăn uống healthy, nói chuyện dễ nghe hơn, biết cách lắng nghe, tôn trọng người khác. Quyển sách của dượng như một người huấn luyện đa ngành vậy, vấn đề nào cũng có, chỉ đúng vào điểm đen của tâm lý cô, bày cô từ những vấn đề đơn giản như việc ăn uống, đi vệ sinh, đến những vấn đề cơ bản trong cuộc sống như sự tự tin, cách nói chuyện và vấn đề cao cả hơn là thay đổi tư tưởng cô bé. Cô bé lúc đó ngu ngơ lắm, dượng viết gì nghe y chang, làm y chang nhưng có tật hay quên, lúc quên lại bị tác động bởi những tư tưởng chưa tốt nên cô bé cần đọc đi đọc lại nhiều lần hơn, cô bé ạ!

Cô bé thấy đấy, tôi bây giờ chưa giỏi nhất nhưng tốt hơn cô bé lúc xưa, đó cũng là nhờ cô bé tiếp nhận được tư tưởng của dượng trong cuốn “Cà phê cùng Tony”- cuốn sách bây giờ vẫn còn mới đấy, nên tôi sẽ thay cô bé đọc thật nhiều cho cũ đi, cho thấm vào da vào máu đến mức không quên được, cô bé đồng ý chứ? Để đáp trả công sức cô bé ngày ngày miệt mài học cách thay đổi bản thân, nên tôi sẽ pha một ly cà phê uống trong khi vừa đọc cuốn sách của dượng lần thứ ba và vừa chờ đợi đọc những cuốn sách khác từ giải thưởng của chương trình. Đọc để trưởng thành!

Cảm ơn đã đọc bài, cảm ơn ban tổ chức đã tiếp nhận bài viết. Chân thành!

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top