Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Chí Phèo

[BÀI DỰ THI SỐ 184]
Họ tên:Khánh Linh
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Chí Phèo - Nam Cao


Gửi Linh,

Tớ viết những dòng này gửi cậu từ năm học lớp 12, tớ đã 17 tuổi. Cảm ơn cậu nhiều lắm, cậu đồng hành cùng tớ trên từng bước đường trưởng thành. Và phải gửi lời cảm ơn tới người bạn của mình nữa, những cuốn sách.

Cậu còn nhớ cuốn truyện ngắn Chí phèo của Nam Cao chứ? Ấn tượng của tớ với cuốn sách ấy thật đặc biệt. Cuốn sách đã thay đổi con người tớ và cách tớ nhìn nhận cuộc sống. Những câu chuyện của nhà văn Nam Cao đưa đến hiện thực của Việt Nam những ngày tháng kháng chiến, dịch đói, sưu thuế, những khốn khổ của cuộc sống đeo bám làm thay đổi nhân cách con người. Từ con một người quan viên, anh cu Lộ hiền lành chăm chỉ được mọi người trong họ giao cho chức “sãi” chuyên quét dọn nhà thờ, đi mời các quan mỗi dịp lễ Tết... Anh được họ đạo cắt cho 4 xào ruộng, miễn sưu thuế. Tính tình hiền lành chăm chỉ, không rượu chè cờ bạc nên anh cu Lộ làm ăn phất lắm. Những người khác trông thấy thế mới sinh ra ghét, họ không nói chuyện với anh, họ lảng tránh anh, mâm cỗ anh trực ngồi xuống thì ba người ngồi trước đứng hết cả dậy. Anh bị cô lập trong thế giới của lòng đố kỵ, anh từ một người hiền lành trở nên vô cảm: “Muốn nói, ông cho chúng mày nói chán! Ông cần gì!...”. Lòng khinh trọng của chúng ta ảnh hưởng đến nhân cách của người, làm thay đổi cả một con người. Kết thúc truyện ngắn “Tư cách mõ” nhà văn Nam Cao đưa ra một sự việc thật đáng suy ngẫm:

“Bây giờ thì hắn mõ hơn cả những thằng mõ chính tông. Hắn nghĩ đủ cách để xoay người ta. Vào một nhà nào, nếu không được vừa lòng, là ra đến ngõ, hắn chửi ngay, không ngượng:
• Mẹ! Xử bẩn với cả thằng mõ...”

Cậu nhận thấy không, những câu chuyện của Nam Cao luôn cay đắng như vậy. Tớ từng khóc sau khi đọc xong truyện ngắn Một bữa no. Ngòi bút của tác giả thật tài hoa, vẻ đẹp hiện lên trên từng con chữ đau đớn. Tớ biết trân trọng cuộc sống này hơn. Tớ đã hiểu tại sao chiến tranh lại đau khổ và công ơn vô vàn của những chiến sĩ đã ngã xuống cho hoà bình ngày hôm nay. Tớ cảm ơn cuốn sách ấy đã thay đổi con người trong tớ. Những điều đài báo nói về chiến tranh, những lời cô giáo dạy chiến tranh đôi khi chỉ là một cơn gió thoảng qua. Còn câu từ khắc sâu vào tâm trí, len vào tận mạch máu chảy đến con tim. Tớ đã biết dừng lại cúi đầu khi đi qua một người thương binh trong bộ quân phục màu xanh, tớ cảm nhận trong đôi mắt người lính ấy là màu thời gian. Những trang sách làm sống dậy trong tâm trí tớ một thời hào hùng của dân tộc. Trân trọng và yêu thương biết bao!

Tớ cám ơn cậu ngày ấy, cám ơn những cuốn sách câu chuyện tớ đã từng đọc. Để tớ biết trân trọng và yêu thương cuộc sống này, biết đồng cảm hơn với mọi người xung quanh. Đó là hành trang lớn nhất tớ có được để bước vào cuộc đời.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top