Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Chiến Binh Cầu Vồng
[BÀI DỰ THI 133]
Họ tên: Lê Kim Hoa Sơn
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Chiến binh cầu vồng -Andrea Hirata
Gửi cậu, mình của 3 năm về trước!
Chào cậu! Mình là cậu của 3 năm về sau đây, ngày hôm nay mình muốn viết lá thư này để gửi cho cậu một lời cảm ơn. Cảm ơn cậu đã có một quyết định đúng đắn, cảm ơn cậu đã giúp mình trưởng thành lên từng ngày một qua quyển sách ấy. Cuốn sách như một người bạn theo tớ suốt quãng thời gian trưởng thành, "người bạn" mang tên Chiến Binh Cầu Vồng, cuốn sách gây ảnh hưởng rất lớn đối với bạn trẻ đang trưởng thành.
"Chiến Binh Cầu vồng" có cả tình yêu trong sáng tuổi học trò lẫn những trò đùa tinh quái, cả nước mắt lẫn tiếng cười, cuốn sách vẽ lên một bức tranh vô cùng chân thực về cái hố sâu ngăn cách giữa cái giàu và cái nghèo. Quyển sách nói về quá trình cố gắng, nỗ lực vươn lên từng ngày, vượt lên cái đói, cái nghèo để được đến trường của 10 cậu bé và tình yêu đối với nghề nhà giáo của thầy hiệu trưởng Harfan và cô giáo Mus. 10 cậu bé, mỗi người một số phận, mỗi người một câu chuyện nhưng đều những chiếc gương sáng, đều là những cậu học sinh luôn có ý chí, nghị lực sống. Ngôi trường Muahammadiyah tuy thiếu thốn về cả vật chất và đội ngũ giáo viên, số học sinh chỉ đếm trên đầu ngón tay nhưng lại duy trì được bởi sự tận tâm cống hiến của thầy hiệu trưởng Harfan, cô giáo Mus và niềm khát khao cháy bỏng được đến trường của 10 cậu bé. Ngôi trường Muahammadiyah đã phải trải qua rất nhiều biến cố, khó khăn để có thể tồn tại đến ngày hôm nay.
Mọi sóng gió lại càng tạo nên câu chuyện của họ tại ngôi trường ấy lại càng ý nghĩa hơn.
Câu chuyện đã thật sự gây ấn tượng với tớ bởi cậu bé Lintang - con người mang trong mình một sự nỗ lực, cố gắng không ngừng. Với khát khao được đến trường mà mỗi ngày cậu học trò nhỏ Lintang luôn dậy từ 3-4 giờ sáng, đạp chiếc xe cà tàng vượt hành trình 40km để đi học mỗi ngày. Đường đến trường cậu phải vượt qua những khu rừng cọ, qua đầm lầy đầy cá sấu. Những ngày mưa phải bơi qua dòng nước chảy xiết, ấy thế nhưng cậu bé ấy đã không nghỉ một buổi học nào, mà lại luôn là người đến lớp sớm nhất. Không những thế Lintang còn trở thành niềm tự hào của ngôi trường nhỏ bé. Cậu là một thần đồng toán học, cậu đã thắp lên niềm tin và ước mơ cho các bạn cùng lớp ngay cả khi cô giáo Mus mất đi hy vọng. Lintang đã truyền cho tớ một ngọn lửa, ngọn lửa của ý chí, nỗ lực và dường như nó sẽ không bao giờ vụt tắt bởi sự nỗ lực từng ngày một của cậu bé cứ càng ngày khiến nó một lớn hơn. Lintang như một tấm gương sáng cho tớ học tập mỗi ngày, học tập sự nỗ lực, cố gắng vươn lên thay đổi số phận của cậu.
Thầy hiệu trưởng Harfan và cô giáo Mus - hai người thầy, cô giáo vô cùng vĩ đại cũng là những người đã truyền cảm hứng và giúp tớ trưởng thành lên rất nhiều. Hai người giáo viên sẵn sàng cống hiến hết mình cho nhà giáo, hi sinh tuổi thanh xuân để được trở thành người cô, người thầy của những cô cậu học trò. Thứ họ cần không phải là tiền thứ họ cần là được sống với niềm đam mê của họ, họ muốn được dạy học. Thầy Harfan, cô Mus là những con người tràn đầy nhiệt huyết, không ngại cái đói nghèo nơi đây, để truyền dạy cho lũ trẻ ham học từng con chữ. Thầy hiệu trưởng Harfan với tình yêu sâu đậm với ngôi trường Muahammadiyah, ông coi nó như một đứa con, chăm chút cho nó từ những ngày mở cửa vì thế ông không thể nhẫn tâm mà nhìn nó sụp đỗ bởi chứa đựng trong đó là bao tâm huyết mà ông đã dành cho nó. Ông yêu nghề, yêu trò cho đến tận lúc nhậm mắt lìa xa cuộc đời của mình để đến một thế giới khác nhưng vẫn không yên. Hai nhà giáo đã cho tớ thấy được tâm huyết và kỳ vọng mà từng người thầy, người cô đã dành cho mình, họ coi từng người học trò như những đứa con của mình, họ dành hết sức lực để truyền đạt lại cho ta những kiến thức mới và dìu ta đến con đường thành công qua đó để mình cố gắng học tập hơn để không phụ lòng những thầy cô.
Chiến binh cầu vồng mang trong mình những giá trị vô cùng sâu sắc. Qua cuốn sách mà tớ đã học được bao điều. Trong cuộc đời của mỗi con người ai cũng sẽ vấp ngã ấy thế nhưng có rất nhiều lần chúng ta vấp ngã mà lại rất dễ dàng bỏ cuộc, không muốn đứng lên. Và tớ biết rằng cậu cũng vậy, tớ biết sau khi đọc quyển sách này dường như cảm thấy thổ thẹn bởi những lần yếu đuối ấy của chính mình. Tớ biết cậu cảm thấy xấu hổ bởi những khó khăn của mình chưa là gì so với Lintang nhưng lại dễ dàng bỏ cuộc còn cậu ấy lại luôn cố gắng, nỗ lực từng ngày. Tớ biết rằng cậu đã nhận ra được trong cuộc sống không phải ai cũng được sống một cuộc đời sung sướng, nhàn hạ bởi cuộc sống đâu phải màu hồng, cậu nhận ra ngoài xã hội kia vẫn còn những con người đang sống trong cái đói, cái nghèo, bao nhiêu con người muốn được ở cuộc sống của cậu ấy thế nhưng chính cậu lại không trân trọng nó. Từ đó cậu đã cảm thông, thấu hiểu và biết chia sẻ với họ, cậu biết quý trọng cuộc sống này hơn. Tuy vậy nhưng vẫn còn rất nhiều người cũng ngày ngày cố gắng, nỗ lực hết mình để vươn lên và thay đổi số phận qua đó để cậu biết quyết tâm, có ý chí, nghị lực hơn và không dễ dàng bỏ cuộc. Và nhờ cậu đã rút ra cho mình những bài học khi đọc cuốn sách ấy mà giờ mình đã có thể trưởng thành hơn.
Cảm ơn cậu ngày hôm ấy đã đọc quyển sách ấy, đã hiểu biết thêm và rút ra cho mình những bài học quý giá và bổ ích để 3 năm sau cậu sẽ thấy cậu đã trưởng thành như thế nào. Tớ muốn nhắn nhủ với cậu một vài điều: Hãy luôn cố gắng, nỗ lực không ngừng để không phải hối tiếc. Cậu đừng bao giờ vội vàng bỏ cuộc, hãy có ý chí để tự đứng lên bằng đôi chân của chính mình. Cậu hãy luôn sống thật năng động và nhiệt huyết với tuổi trẻ của mình, hãy tận hưởng, cảm nhận nó để sau này "già" đi đừng phải hối tiếc vì đã không thực hiện nó vào cái thời thanh xuân đáng quý ấy. Hãy luôn mang trong mình một niềm yêu thích đọc sách để ngày một trưởng thành hơn nhé!
Tạm biệt cậu và hẹn gặp lại! Chúc cậu may mắn và ngày một trưởng thành hơn