Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Con Chim Xanh Biếc Bay Về

BÀI DỰ THI 28:
Họ tên: ĐDT
Cuốn sách: Con chim xanh biếc bay về - Nguyễn Nhật Ánh
---
TRẢI QUA SÓNG GIÓ SỐNG LÀ CHÍNH MÌNH
Cuốn “Con chim xanh biếc bay về” của bác Nguyễn Nhật Ánh đã ra mắt từ lâu rồi, em mua ngay khi người ta mở bán và cũng đọc xong trong khoảng thời gian đó. Mấy nay đọc lại, em cảm thấy rất muốn viết vài dòng gửi tới chị - tương lai của em những năm về sau.

Mỗi cuốn sách của bác Ánh đều có cái hay riêng, mỗi cuốn đều có những điểm đặc trưng riêng biệt chẳng cuốn nào giống cuốn nào. Cuốn sách ra mắt năm nay lại khác hẳn với những cuốn sách khác, đó là bởi cuốn sách này không viết về tuổi thơ hay một chàng trai si tình nào nữa. “Con chim xanh biếc bay về” là một cuốn sách viết về những người trẻ tự mình lăn lộn với đời, câu chuyện mưu sinh, tìm kiếm bản ngã và yêu thương một người. Em chợt nhận ra con người ai cũng sẽ trải qua những điều đó, bản thân em sau khi ra trường cũng vậy. Vì vậy em viết lá thư này, gửi kèm cuốn sách của bác Ánh mà em rất thích, tặng chị vào một ngày nào đó của tương lai. Hi vọng khi ấy, giữa lúc đang chênh vênh trong cuộc đời nhiều chông gai nhiều ngã rẽ, cuốn sách này lá thư này sẽ giúp chị tìm thấy cho mình một chút động lực.

“Con chim xanh biếc bay về” có hai nhân vật chính là Khuê và Sâm. Khuê là một cô gái cá tính, có phần ngang bướng. Ở tuổi hai ba, ra trường được một năm, Khuê chưa được nhận vào công ty nào để làm nghề đúng chuyên ngành mình học, cô đi làm trong quán của Sâm với ý định tạm thời. Hầu hết các cuốn sách của bác Ánh nhân vật chính xưng tôi là nam, chỉ riêng cuốn “Ngày xưa có một chuyện tình” có nhân vật Miền cũng tham gia xây dựng câu chuyện dưới ngôi kể thứ nhất, và giờ là cuốn “Con chim xanh biếc bay về” này. Khuê là một người rất dễ nảy ra những câu nói khi còn chưa kịp suy nghĩ chín chắn, có thể thấy cô là một người thẳng tính, có phần bộc trực và nóng tính. Qua ngôi kể tôi, sự bộc trực của cô càng thể hiện rõ ràng. Nhân vật Khuê rất khác nhân vật nữ trong các câu chuyện khác của bác Ánh, cũng là một người con gái vùng quê, nhưng tính tình lại cương quyết thẳng thắn, khác hẳn với sự nữ tính, dịu dàng, nhẹ nhàng có phần yếu đuối của các cô gái khác. Chính bởi vậy, em cảm thấy nhân vật nữ này rất thú vị, bởi tính cách ấy gần với tính cách phái nữ bây giờ hơn.

Sâm là anh chủ quán khó tính và lạnh lùng. Sự trưởng thành trong suy nghĩ và thái độ làm việc nghiêm túc làm anh trở thành một người sếp có nhiều điều để học hỏi, tuy nhiên đôi lúc cũng làm người khác cảm thấy khó chịu bởi sự nghiêm khắc của anh. Đó là một người sếp điển hình cho kiểu người hành hạ nhân viên, anh bắt Khuê phải đi rất nhiều chợ khác nhau, mỗi chợ chỉ mua một món thực phẩm ở một chỗ nhất định.

Khuê mới ra trường, ở thành phố Sài Gòn được sáu năm nhưng dường như chỉ đến khi trở thành “cô học trò nhỏ” của Sâm, cô mới biết mình cần làm gì trong đời. Những lần chăm chú học hỏi kinh nghiệm từ anh, những lần từ chuyện hàng ra chuyện đời, thái độ trong nghề đến thái độ với đời, tất cả những điều ấy làm Khuê trưởng thành hơn, cô cũng biết mình phải làm gì.

Em còn nhớ Sâm từng nói thế này: “Nếu sống mà cứ lo lắng không biết người khác nghĩ gì về mình và suốt ngày bị điều đó chi phối thì cuộc đời mình khác gì con ốc lúc nào cũng bị thiên hạ siết chặt” Đó cũng là điều em nhớ nhất về nhân vật Sâm, đồng thời cũng là câu nói thay đổi cuộc đời Khuê.

Suốt chiều dài câu chuyện, nhân vật Sâm thuở còn nhỏ chịu nhiều tổn thương về mặt tinh thần, đến khi trưởng thành điều đó trở thành một góc khuất trong lòng khiến anh rất ít khi cười, mỗi lần cười đều chỉ cười nửa miệng. Cách sống lạnh lùng của anh cũng có nguyên do từ đó. Nhưng vì thế mà anh sống là chính mình, anh không quá quan tâm dư luận nói gì về mình, anh không sống dựa vào lời bàn tán của người khác, không để những lời nói xì xào làm ảnh hưởng đến cuộc đời mình. Thái độ sống đó làm em rất khâm phục nhân vật ấy.

Con người nói chung không thể sống một mình không bị ai chi phối, đó không phải con người sống trong xã hội có thực. Nhưng chúng ta cũng không thể để cuộc đời mình thay đổi theo tất cả những người xung quanh, điều đó làm cuộc đời ta trở thành cuộc đời của người khác chứ không phải của mình nữa, nó đâu theo ý mình mà là của mình. Cái hay của cuộc này đó là chúng ta phải học cách cân bằng, học cách lựa chọn, học cách loại bỏ. Cân bằng giữa cảm xúc của bản thân và cách sống với người khác, cái tôi quá lớn sẽ không chung sống được với người khác, cái tôi quá nhỏ bé sẽ không thể sống cuộc đời mình muốn. Lựa chọn những điều quan trọng trong đời, khi đó ta biết điều mình hướng tới là gì, mình trân trọng điều gì, từ đó chúng ta mới có con đường của riêng mình. Và loại bỏ những trở ngại, những phiền phức không đáng có, không cần thiết, lúc ấy cuộc đời ta sẽ không bị tạp chất làm loãng đi giá trị trân quý.

Mỗi con người có những điều mình theo đuổi khác nhau, mỗi một chặng đường đời chúng ta thay đổi bản thân để tiến gần hơn với điều mình theo đuổi. Năm vừa qua em đã thay đổi nhiều so với trước, chị của tương lai chắc cũng khác nhiều so với em bây giờ. Nhưng điều em mong đó là chúng ta vẫn sẽ giống nhau ở những điều ta theo đuổi, ta vẫn giống nhau ở những giá trị ta trân quý.

Cuộc đời rất dài, gặp được ai, yêu thương ai, có thể ở bên ai, ở bên bao lâu, đều là những câu hỏi không có câu trả lời chính xác. Trong tất những câu chuyện em đã đọc, bao giờ các nhân vật dù chính hay phụ cũng sẽ gặp được người cần gặp ở quãng nào đó của cuộc đời, em không biết lúc nhận được món quà này chị đã gặp được ai đó chưa. Nhưng chúc chị, dù chưa gặp ai cũng luôn có cách làm mình hạnh phúc, nếu đã có người ở bên chúc chị có người cùng san sẻ câu chuyện thường ngày. Hạnh phúc đôi khi là được làm điều gì đó mình thích vào khoảng thời gian mình muốn, đôi khi là được ai đó lắng nghe những câu chuyện thường ngày vào mỗi buổi tối. Chúc chị hạnh phúc.

Bức thư gửi từ quá khứ của chị.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top