Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Đại Học Không Lạc Hướng

[BÀI DỰ THI 141]
Họ tên: Bùi Thu
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Đại học không lạc hướng - Lý Thượng Long


Chào cậu, tuổi trẻ của tớ!

Đừng bất ngờ nhé khi tớ gửi lá thư này cho cậu quá khứ à. Hãy đọc nó với lòng chân thành, tớ viết riêng cho cậu đấy. Quá khứ này, tớ biết có lẽ giờ này cậu đang ôm rất nhiều hoài bão,mơ mộng về cuộc sống sau này. Nhưng nghe tớ bỏ đi,không thành hiện thực đâu, tin tớ. Con đường tớ đang đi không phải là con đường cậu muốn chọn.

Người ta đã từng nói thời gian có lẽ là thứ vô tình và tàn nhẫn nhất trên cõi đời này. Thời gian đi qua tuổi trẻ,cậu mất cả một thanh xuân chẳng thể nào níu giữ. Nhưng thời gian đi qua cũng làm cậu trưởng thành hơn,biết suy nghĩ nghiêm túc và chín chắn hơn. Quá khứ à, nếu lúc này có thể gặp được cậu tớ sẽ ôm cậu một cái thật lâu vì cậu thật kiên cường. Tớ biết con đường phía trước hẳn sẽ rất gian nan, nhưng chỉ mong cậu luôn sẵn sàng.

Cậu biết gì không quá khứ, lúc này tớ chỉ ước rằng được quay về thời trung học như cậu. Cậu vô tư, hồn nhiên,đáng yêu biết mấy. Cậu ngày ấy làm tớ thèm biết bao. Nhưng quá khứ này tớ của bây giờ mới là tớ tuyệt vời nhất. Cậu đã từng mơ mộng thật nhiều,nào là phải đỗ một trường danh tiếng, phải có được công việc lương cao,phải đi du lịch thật nhiều. Nhưng quá khứ ơi bây giờ tớ chưa có gì cả. Tớ có cậu vì cậu đã là một phần tuổi trẻ của tớ. Cậu đã từng có những phút giây bên gia đình,bạn bè thật hạnh phúc,đã từng suy nghĩ thật nhiều cho tương lai…

Tớ thích cậu những lúc như thế.Tớ muốn nói với cậu thật nhiều về chuyện của tớ và cậu sau này. Chúng ta đã từng nông nổi bồng bột như thế, đã từng để cái tôi quá cao như vậy. Vì thế chưa bao giờ chúng ta nghĩ đến cảm xúc của người khác phải không? Tớ vẫn nhớ mẹ đã từng khóc thật nhiều khi cậu trốn học bỏ theo đám bạn xấu. Tớ vẫn nhớ ngày đó chỉ vì cậu ham chơi mà sa sút học hành. Giờ nhiều khi nghĩ lại tớ thấy giận cậu vô cùng quá khứ ạ nhưng tớ thương cậu còn hơn như thế.

Nhưng tớ biết ai rồi cũng sẽ có lựa chọn riêng cho mình mà phải không. Tớ và cậu cũng thế. Giá mà một năm về trước cậu cũng đọc được cuốn sách mà tớ tâm đắc nhất thì có lẽ cậu đã không còn là cậu của ngày ấy. Tớ tin điều đó.

Ngày trước cậu có thể dành hàng giờ đọc những cuốn sách hay của Nguyễn Nhật Ánh vì cậu thấy nó giống cậu và thú vị vô cùng. Nhưng nếu cậu sau này biết được nhiều hơn thế tớ nghĩ trái tim cậu sẽ hướng về Lý Thượng Long với tập sách kĩ năng. Đây không chỉ là tâm huyết ,là nỗi băn khoăn trăn trở của thế hệ đàn anh đi trước,mà đó còn là kim chỉ nam cho cả một thế hệ sau này. Cậu đã từng rất hoang mang lúc chọn trường phải không,đã từng lo đến phát khóc khi biết được học ở đại học không dễ dàng như cậu nghĩ,đã từng yêu đương mù quáng rồi nức nở lúc chia tay. “Đại học không lạc hướng”, đúng với cái tên của nó. Ước gì cậu đọc được nó sớm hơn một chút để tớ không hoang mang như lúc vào đại học thế này. Ước gì cậu đọc được nó sớm hơn thì tớ đã không bỏ lỡ nhiều thứ khi còn năm nhất.

Nhưng chỉ cần cậu đọc được khi còn đi học và tin tưởng vào nó tớ cá chắc rằng khi vào đời cậu hoàn toàn có thể đứng vững trên đôi chân của mình. “Đại học không lạc hướng”đã giúp tớ ngộ nhận ra nhiều điều mà như cách nòi của Lý Thượng Long là giúp tớ “ bớt đi nhiều đường vòng” hơn. Có lẽ vì thế cho đến bây giờ đây vẫn là cuốn sách gối đầu giường của tớ đấy,cậu tin không.Đại học không lạc hướng dạy tớ nhiều điều,có những thứ mà ở đại học chẳng bao giờ làm tớ nhận ra. Đại học đã khó, đường đời còn khó hơn vạn lần. Tớ tin cậu vẫn hiểu điều ấy.

Thế giới này căn bản không quan tâm chúng ta nỗ lực thế nào, chỉ quan tâm hiệu quả từ sự nỗ lực. Tớ không nghĩ có ngày bản thân tớ thay đổi nhiều như thế. Tớ chăm chỉ học tiếng anh hơn trước, tham gia nhiều câu lạc bộ,rèn luyện cho mình nhiều kĩ năng mềm và hơn hết tớ đã tìm lại được chính mình sau những ngày để lạc. Sách anh Long viết rất hay, những thứ mình cần lúc vào đại học có lẽ chỉ gói gọn trong 300 trang giấy anh viết. Nhưng thật sự những gì mà nó đem lại còn theo tớ hết cả cuộc đời. Tớ bước vào đời với túi hành trang chỉ vỏn vẹn là vài dòng suy nghĩ mơ hồ về cuộc đời, không gì hơn. Nhiều lúc tớ muốn bỏ cuộc, tớ thấy mình thật kém cỏi. Nhưng nghĩ về cậu với cái chí cầu tiến ngày ấy tớ không làm được.

Cuộc đời cho ta bao lần đôi mươi để mà sai lầm, khờ dại nhưng không có sai lầm liệu cậu ngày ấy có dám đứng lên để thành tớ bây giờ không.Không có gì nhìn lại không phải là cuộc đời đáng sống.

Ánh mắt trong sáng thời niên thiếu của cậu, những giấc mơ, hoài bão, những tình bạn tình yêu của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết của cậu sẽ là hành trang theo tớ suốt đời.

Tạm biệt, tuổi trẻ của tớ!

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top