Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Dám Mơ Lớn, Đừng Hoài Phí Tuổi Trẻ

[BÀI DỰ THI SỐ 093]
Họ tên: Nguyễn Thùy Dương
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ." của Lư Tư Hạo.


Yên Bái dạo gần đây mưa rất nhiều cô gái nhỏ của chị ạ!

Ngồi trong lớp ngắm nhìn bầu trời mưa qua khung cửa sổ lòng chị lại thấy bình yên đến lạ.

Cuộc sống dạo này của chị ổn hơn rất nhiều, không còn thức dậy là mệt mỏi, đặt lưng xuống giường là lo âu nữa. Chị biết hiện giờ em đang rất lo lắng và hoang mang, đang không ngừng đặt ra những câu hỏi về tương lai, về hình mẫu mà em muốn hướng tới. Chị biết em sợ không thi đỗ đại học, em sợ mãi chẳng từ bỏ được thứ tình cảm một chiều này, sợ tương lai sẽ trở thành kiểu người mà em ghét,...

Nhưng em đừng lo, không chỉ riêng em độc bước trên con đường mang tên "TƯƠNG LAI", còn có chị, anh Hạo cùng em tiến về phía trước, kiên trì bước tiếp con đường chúng ta đã chọn. Từ tận đáy lòng, chị cảm thấy thật may mắn khi em có thể đọc được một cuốn sách hay như vậy, ảnh hưởng lớn đến vậy. Cuốn sách có tên: "Dám mơ lớn, đừng hoài phí tuổi trẻ." của anh Lư Tư Hạo.

Xin lỗi vì hình dáng của em trong kí ức của chị chỉ còn lại là những thước phim lờ mờ, không rõ, thế nhưng chị vẫn nhớ cô gái nhỏ của chị có niềm thích thú mãnh liệt với sách, từng ước ao có thật nhiều tiền để khuân cả tiệm sách về. Chị còn nhớ cuốn sách ấy em được tặng khi tham gia minigame, nhớ em đã vui sướng thế nào vì đó là cuốn sách đầu tiên em trúng thưởng, nhớ em đã hoan hỉ cày suốt một tuần để đọc thật kĩ từng câu từng chữ trong đó.

Anh Hạo nói rằng trưởng thành là một quá trình dài đằng đẵng, ta không ngừng nói lời tạm biệt với những điều thân quen, những người tưởng chừng sẽ chẳng bao giờ rời xa, dần chấp nhận dáng vẻ vốn có của bản thân và lắng nghe chính mình.

Chị biết em không muốn trưởng thành chút nào, không muốn lao vào cuộc sống đầy phức tạp ngoài kia, đương đầu với mọi khó khăn, thử thách. Nhưng em à không phải riêng chúng ta khổ sở, sợ sệt nếu cứ đứng đó mãi thì em sẽ bị bỏ lại phía sau. Nghe chị, dũng cảm tiến về phía trước, nỗ lực hoàn thiện bản thân, kiên trì đi con đường mình đã chọn.

Hãy nhớ rằng: "Dáng vẻ đẹp nhất của mỗi người chính là khi thản nhiên chấp nhận mọi khuyết điểm của mình, không còn vì người khác sống tốt hơn mà lo lắng...có thể sẽ đi rất chậm nhưng lại vững chắc hơn bất cứ ai, không phải lo sợ chân bước vào khoảng không cũng không phải lo sợ đi lên con đường của người khác."

Tương lai chị không biết nói với em thế nào nhưng chị tin em đủ mạnh mẽ trước bão giông để tiến về phía trước. Em là một cô bé vô cùng can đảm, chịu nhiều thương tổn như thế chút cô đơn, khó khăn không là gì phải không nào? Hãy luôn giữ cho mình suy nghĩ chân thành với tất cả những người bên cạnh mình lúc này, bình thản chia ly với những người đã đến lúc phải đi. Em có cảm nhận được không, ở cái độ tuổi này chúng ta chẳng có gì ngoài tuổi trẻ và hai bàn tay trắng. Nếu bây giờ em không nỗ lực tương lai em sẽ chẳng có gì.

Hiện thực luôn tàn khốc như vậy, những người ngoài kia sẽ luôn không ngừng chê bai và coi thường em nhưng em hãy mặc kệ họ hãy như anh Hạo "bịt chặt tai lại, chuyên tâm vào việc trước mắt, đừng để bị quấy nhiễu, cũng đừng vội nghĩ tới kết quả” đôi khi làm những việc "đâm đầu vào chỗ chết”, không biết rằng sẽ đi tới đâu mà làm bản thân thấy vui vẻ, tin tưởng thì hãy tiếp tục nhé.

Con đường phía trước còn rất dài, dù cô độc nhưng hãy cứ kiên trì bước tiếp nhé. Đừng để khi hai ta gặp được nhau, chúng ta lại chán ghét chính mình của từng thời điểm. Chị không chắc chị sẽ không thay đổi nhưng em yên tâm chị sẽ không trở thành kiểu người mà chị em mình ghét đâu. Mong rằng đoạn đường phía trước em vẫn sẽ kiên trì bước tiếp, hạnh phúc hơn bao giờ hết và sống trọn vẹn với tuổi trẻ.

Yêu em! Cô gái bé nhỏ của chị ❤

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top