Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Điều Kì Diệu

BÀI DỰ THI 125:
Họ tên: Nhật Linh
Cuốn sách: Điều Kì Diệu - RJ. Palacio
---
Chào những con người của 2020, năm qua bạn đã sử dụng thời gian của mình như thế nào? Tôi từng nghe ai đó nói rằng: “Nếu thời gian là thứ đáng giá nhất, phí phạm thời gian hẳn phải là sự lãng phí ngông cuồng nhất”. Nếu đúng là như vậy, có lẽ trong năm vừa qua, không chỉ tôi, bạn mà còn rất nhiều người đã cùng hành động một việc quá đỗi vô ích và dại dột. Trong suốt một năm vừa qua, phần lớn thời gian ta chỉ có thể ngồi đếm từng giây từng phút trôi qua trong vô vọng, bất lực với chính sự nhàn rỗi và vô công rồi nghề của bản thân. Nói nhỏ này, bạn có thể ăn nhiều hơn, chơi game nhiều hơn, làm việc nhà nhiều hơn, thế nhưng nếu không đọc sách nhiều hơn trong năm vừa qua thì quả là một thiếu sót lớn đó!!! Để khắc phục chúng ta phải làm gì? Phải đọc sách nhiều hơn trong năm tới chứ sao! Và để tăng thêm cảm hứng và động lực để đọc sách trong năm tới, tôi sẽ gợi ý một cuốn sách bản thân khá tâm đắc mang tên: Điều Kì Diệu của RJ. Palacio

Với tôi, Điều Kì Diệu không chỉ đơn thuần là một cuốn sách mà hơn thế, giống với tên gọi, nó như đang giúp tôi hé mở cánh cửa của một thế giới ngập tràn những “điều kì diệu” rất đỗi đời thường và giản dị.

Nếu tạo hóa ban cho ta một hình hài lành lặn, hãy cảm thấy biết ơn thật sâu sắc về sự may mắn đó đi, dù cho sau đó ta phải sống trong hoàn cảnh nghèo khổ hay khắc nghiệt như thế nào đi chăng nữa, bởi câu chuyện của cậu bé phi thường tôi sắp sửa kể sẽ cho các bạn thấy rõ điều đó . August , 8 tuổi , có niềm đam mê với bộ phim " Chiến Tranh Giữa Các Vì Sao " , được ra đời như một trò đùa của số phận : "Định mệnh giễu cợt còn số phận khi đến gần chiếc nôi tôi nằm thì bật cười khanh khách" .Thật đau xót làm sao khi một cậu bé ngây thơ , non nớt hồn nhiên lại phải chịu đựng những sự soi xét, những ánh mắt dị nghĩ từ người khác mà vẫn chẳng thể hiểu nổi lí do. Đành là thế , em thật quá tội nghiệp khi buộc bản thân phải nhận thức rằng mình không phải là người bình thường, "nguyên do duy nhất khiến tôi trở nên bất thường ấy là chẳng có lấy một ai cho rằng tôi bình thường cả",.. Sau đó một thời gian, sự kiện làm xáo trộn toàn bộ cuộc sống bình yên của August chính ra quyết định đưa em đi học tại một trường tư thục tên Beecher. Quyết định ấy không chỉ khiến August bất ngờ và hoang mang mà còn làm cho độc giả không khỏi thắc mắc. August có thể sống một cuộc sống như hiện tại đến cuối đời cũng chẳng hề hấn gì, vả lại còn rất tuyệt, em không chịu sự soi xét hay kì thị gì c , ở nhà lại rất an toàn kia mà, tại sao họ lại làm như vậy? Đây chính là điều mà chỉ khi làm cha làm mẹ, chúng ta mới có thể hiểu thấu: nỗi lo sợ mang tên “thiệt thòi" của con mình. Ở nhà thì an toàn đấy ,thế nhưng, con cần phải kết bạn, cần giao lưu, cần được cung cấp trí thức đủ đầy để nên người, cũng cần cả những vấp ngã, khó khăn nữa, bởi thế, trường học chính là môi trường đúng đắn nhất. Bên cạnh đó, ông Trời quả thật rất công bằng, lấy đi của August nét đẹp khuôn mặt nhưng bù lại cho em sự quật cường, mạnh mẽ , tấm lòng bao dung nhân hậu, vì thế, bố mẹ tin em sẽ trở thành một công dân có ích cho xã hội khi được rèn rũa tại môi trường giáo dục. Môi trường ở Beecher quả thật là tuyệt vời! Đó chỉ là suy nghĩ của những cô bé cậu bé "bình thường" khác mà thôi. Còn với August, điều đó cũng đúng nhưng không phải với quãng thời gian đầu khi mới nhập học. Em đã có những người bạn mới, được cung cấp thêm nhiều tri thức bổ ích với cách giảng dạy khác trước kia, thế nhưng, có quá nhiều chuyện lạ lẫm xảy đến và đôi lúc còn nằm ngoài tầm kiểm soát của cậu bé. Em đã khóc rất nhiều về điều đó, em đã từng không muốn đến trường, ghét bỏ việc phải đến lớp gặp bè bạn, thầy cô,... Đã từng có một August như vậy. Nhưng sau tất cả, cậu bé đó đã mạnh mẽ vực dậy sau những sai lầm, biết cảm thông và trưởng thành hơn, như tôi đã nói ở trên, cậu bé khiến người đọc buộc phải cảm phục và ngưỡng mộ. Và không thể nào quên nhắc tới gia đình của cậu bé August khi đề cập đến phép màu mà cậu đem lại. Cậu quả thật rất may mắn khi được lớn lên trong một gia đình với những bậc phụ huynh thấu hiểu , quan tâm chu đáo tới con cái, người chị yêu thương, hiểu thấu em mình,...

Tôi và cuốn sách này gặp nhau thật tình cờ làm sao, vào đúng năm 2020 - Năm ngập tràn những khổ đau và thất vọng. Những biến cố xảy đến với tôi từ trước tới nay, đặc biệt hơn cả là trong năm 2020, sau khi suy nghĩ lại, tôi đều tự đặt ra câu hỏi với chính mình: “Chẳng lẽ mình đen đủi đến vậy sao? Đến một chút may mắn làm động lực cũng không có”; “Có lẽ Thượng Đế đã bỏ quên con người thất bại này rồi”;...Đã từng có một “tôi” bi quan đến nhường ấy.. Thế nhưng, khi đọc cuốn sách này, chính những nét tính cách đáng mến ở cậu bé phi thường August đã giúp tôi tìm lại được phép màu, điều kì diệu tưởng chừng là hư vô trong cuộc sống này: bạn không được lựa chọn cách bạn được sinh ra, nhưng bạn được lựa chọn cách sống cho riêng mình. Phép màu ở em không đơn thuần là sự hư ảo mà nó vĩ đại hơn thế rất nhiều , có khả năng hàn gắn những vết thương trong tâm hồn, thêm nhựa sống cho hạt giống nghị lực đang được nuôi nấng và trỗi dậy từng ngày , lớn dần thành cây niềm tin. Cứ sinh sôi không ngừng, và niềm tin cũng bất diệt như thế. Từng câu chữ trong sách có sức mạnh không hề tầm thường ấy đã đẩy tôi ra khỏi hố sâu sắp sửa nuốt chửng tôi cùng sự bi quan và gục ngã đồng thời thay đổi suy nghĩ trong tôi: Thượng Đế không bỏ quên ai cả, chỉ là bạn tới muộn một chút nên chờ hơi lâu thôi, ai cũng sẽ có phần mà! Hãy tự tin lên bạn nhé! Những người có xuất phát điểm kém may mắn đến nhường nào còn có thể tự tin được, tại sao ta lại không??

Điều Kì Diệu như một lời an ủi và động viên tôi mỗi khoảng thời gian chênh vênh, bất lực, muốn gục ngã trước sự bất công của cuộc sống. Những điều đó là không thể nào tránh khỏi chừng nào ta còn sống trên đời, vì vậy, cuốn sách ấy xứng đáng được cất giữ trong chiếc hộp thời gian như một báu vật trường tồn bên độc giả say mê sự ý nghĩa mà nó đem lại!

Gửi những con người 2021, bạn đã đọc nó chưa?

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top