Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Khi Tài Năng Không Theo Kịp Giấc Mơ

[BÀI DỰ THI SỐ 069]
Họ tên: Nguyễn Hải Yến
Cuốn sách cùng bạn để trường thành: “Khi tài năng không theo kịp giấc mơ” Mèo Maverick


Thân gửi bản thân tôi của hiện tại! Cậu có biết không, thời gian là thứ không bao giờ có thể quay lại được, cho dù cậu có nuối tiếc, có ân hận, hay sẵn sàng bỏ ra cả đống tiền để đổi lấy thời gian đã qua, thì nó vẫn là điều không thể.

Trước đây khi còn nhỏ, mình luôn quan niệm rằng chỉ cần làm những việc mình thích là được, không lo lắng cho bất kì điều gì khác. Nhưng cậu biết không, cái giá mà mình phải trả cho cái suy nghĩ ấy là bỗng nhiên trong mình dội về cảm giác hoang mang lạc lối. Hai năm trước đây, mình thật sự khó khăn trong việc định hướng tương lai của mình. Mình không có ước mơ. Thật vậy. Không ước mơ là một chuyện đáng sợ biết nhường nào. Đó là năm mình học lớp 8, không hiểu rõ bản thân muốn gì và thích gì. Việc quan trọng trước mắt là việc chọn trường cấp 3 nhưng mình vẫn không suy nghĩ kĩ trước khi đi ra lựa chọn. Chọn xong rồi mình vẫn rất mông lung, không biết tương lai sẽ đi về đâu. Nhưng cảm giác ấy đã dần qua đi, cảm giác trống rỗng từ lâu đã không còn thường trực trong tâm trí mình nữa, mình vô tình tìm được một cuốn sách thay đổi hoàn toàn nhận thức và cảm xúc của mình. Đó là cuốn “ Khi tài năng không theo kịp giấc mơ”. Nhờ cuốn sách ấy, mình đã không còn đề quá cao về sự nghiệp học hành, biết chấp nhận những gì đã chọn đã có, biết từ bỏ những gì ngoài khả năng.

Bạn biết không, ngay từ khi còn nhỏ mình đã rất háo thắng, cái tôi trong mình quá lớn. Mình ít kho chấp nhận việc bản thân thua kém người khác, không biết nhận sai, luôn ôm mọi công việc tập thể về mình chỉ vì muốn nó như ý của mình,.... Mình luôb vậy. Khi đọc xong cuốn sách, bản thân mình đã nghiệm ra được tương đối nhiều các bài học. Mình đã dần xoá đi đám mây mù của con đường tương lai phía trước, đã thôi không thấy lạc lối hoang mang, đã biết cách chấp nhận sự thật là mình còn kém cỏi và thua kém rất nhiều người, biết mình không phải là trung tâm của vũ trụ, và thành tựu quan trọng nhất mình đạt được đó là đã biết cách san sẻ và lắng nghe ý kiến của mọi người về công việc chung. Nhờ đó mà mình cảm thấy bản thân vô cùng thoải mái, nhẹ nhàng, không còn thấy bận bịu, mệt mỏi khi ôm mọi việc về người như trước kia. Có lẽ với những người xung quanh, sự thay đổi ấy không là gì cả, nhưng đối với cá nhân mình, nó lại là một bước tiến và là một cú xoay người ngoạn mục để đưa mình trở thành con người hoàn thiện như mình hàng mong muốn.

Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu vì trước kia đã tìm ra được cuốn sách phù hợp với chính mình. Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu vì đã chịu tiếp thu những điều hay lẽ phải trong sách. Cảm ơn cậu vì đã chịu nỏ đi cái tôi cá nhân vì người khác mà học cách lắng nghe cũng như thay đổi suy nghĩ ích kỉ của bản thân. Người ta nói quả không sai, sách là một người thầy không thể thiếu đối với mỗi con người. Người thầy dạy cho ta các bài học trong cuộc sống, mong ta chiêm nghiệm được ra những đạo lý sâu sắc về việc làm người. Chắc chắn rằng, trên đoạn đường đi đến với thành công của mình, hai bên kia đường sẽ có thêm thật nhiều và thật nhiều sách nữa. Bởi sách đem cho mình tri thức, bài học đạo lí sâu sắc và biết bao những lợi ích khác. Ngày mai và cả ngày kia nữa, mỗi ngày mình sẽ cố gắng cùng sách mà đồng hành, nhờ sách mà hoàn thiện bản thân sao cho ngày một tốt hơn. Để mai kia nhìn lại, mình đã thấy một con người mới tốt đẹp hơn mình của ngày hôm nay.

Cuối thư, mình xin được cảm ơn cuốn sách đã cho mình được trở thành con người như mình mong muốn. Và đặc biệt cảm ơn cậu, cô gái của tuổi 13 còn mải chơi nhưng vẫn dành thời gian tìm sách để có thể thay đổi bản thân mình, thành tớ của ngày hôm nay. Thay vì sống mãi trong cái tôi ngớ ngẩn, cậu đã chọn cách vươn lên thật mạnh mẽ. Vì một ngày mai tươi sáng, vì một tuổi trẻ không hoài phí, cảm ơn cậu đã chịu thay đổi. Cảm ơn rất nhiều.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top