Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Khi Tài Năng Không Theo Kịp Giấc Mơ

[BÀI DỰ THI SỐ 179]
Họ tên: Huyền My
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Đắc nhân tâm - Dale Carnegie


TP. Hồ Chí Minh, ngày 29 tháng 9 năm 2019
Thân gửi tôi của quá khứ!

Có lẽ sẽ bất ngờ lắm khi bạn nhận được là thư này. Tôi chính là bạn trong tương lai – bạn của năm 2019. Bạn biết không hôm nay tôi viết bức thư này gửi đến bạn để kể cho bạn nghe về sự thay đổi trưởng thành của chính bạn trong tương lai.

Thời gian cứ thấm thoát thoi đưa và con người thì ngày một lớn lên. Chúng ta cũng vậy. Giờ đây, tôi đã thật sự thay đổi, tôi lớn hơn, trưởng thành hơn ngay cả trong suy nghĩ lẫn hành động. Thật vui khi lại có lúc được nhìn lại mình như thế này, được trò chuyện với chính mình và hiểu mình hơn. Cuộc sống nhộn nhịp đôi lúc cũng làm chúng ta quên đi việc nhìn lại chính bản thân mình để nhận ra mình là ai và mình sống vì cái gì.

Bạn có nhớ không, chúng ta đã từng sống như thế đấy. Sống một cuộc đời tẻ nhạt, nhàm chán, ngày qua ngày chỉ làm những công việc được lặp đi lặp lại mà không có chút niềm vui hay hứng thú nào. Chúng ta đã nghĩ trên thế giới này làm gì có điều tốt đẹp, lại càng không có những con người với tấm lòng cao thượng, chân thành.

Chúng ta đã trải qua nhiều chuyện, chứng kiến nhiều sự thay đổi ngay tại nơi mà chúng ta luôn cảm nhận được sự ấm áp, được tình thương, cảm thấy được che chở, bảo bọc và yêu thương – gia đình của chúng ta. Chính điều đó đã làm chúng ta ít nhiều mất niềm tin vào cuộc sống, chúng ta không tin vào những điều tốt đẹp, không tin những mối quan hệ ở xung quanh chúng ta, chúng ta sợ hãi với mọi người xung quanh, kinh hãi với cái được gọi là lòng tốt của con người.

Chúng ta bắt đầu sống xa cách với mọi người, sống khép kín và lặng im. Chúng ta đã nhìn mọi thứ với một ánh mắt tiêu cực, đem xám. Dần dần, chúng ta trở nên vô cảm, lạnh lùng và có chút tàn nhẫn nữa. Chúng ta không còn cảm nhận được sự yêu thương, chúng ta không còn quan tâm đến cảm xúc của người khác, chúng ta không còn mảy may trước những hoàn cảnh khó khăn trong cuộc đời. Đã từng có quãng thời gian mà chúng ta không thể cười khi xem hài, không thể khóc ngay cả khi đang xem một thước phim buồn. Trái tim của chúng ta hoàn toàn đóng băng, chai sạn và cằn cỗi.

Chúng ta thấy chúng ta đang phải chịu đựng tất cả những nỗi đau, chúng ta gây gỗ và sẵn sàng đổ thừa cho tất cả những xung quanh bởi điều mà chúng ta đang gánh chịu. Đau đớn, thất vọng, phẩn bội, căm ghét… tất cả mớ cảm xúc hỗn độn và tiêu cực đó làm cho chúng ta ngày càng trở nên cách biệt. Chúng ta đã từng suy nghĩ rằng trên đời này không có thứ gì là tồn tại vĩnh viễn, dù đó là tình yêu thương hay là lòng tốt. Sẽ chẳng có ai trên cuộc đời này có thể hiểu được mình, yêu thương mình thật lòng cả,… tất cả chỉ là sự giả dối, mọi mối quan hệ đều là nững bản hợp đồng, những khế ước, con người là diễn viên và cuộc đời mãi là một sân khấu với nhiều vở diễn không bao giờ kết thúc. Điều đó thật mệt mỏi, thật ghê tởm. Và đối với chúng ta, ngay giờ phút ấy, chúng ta đã lựa chọn đóng cửa trái tim, thu mình lại, tách mình khỏi mọi người bởi chúng ta đã nghĩ rằng để bảo vệ bản thân tránh khỏi những thương tổn thì ta không nên chấp nhận bất kì sự yêu thương hay sự quan tâm nào và cũng không nên yêu thương hay quan tâm đến bất kì ai nữa.

Như vậy ta sẽ mạnh mẽ, sẽ không bị đau thêm lần nào nữa… Suy nghĩ đó đã bám lấy chúng ta trong một thời gian khá dài, chúng ta khóc, chúng ta gào thét trong đem tối, trong sự im lặng đáng sợ không một ai biết được. Giờ nghĩ lại chúng ta thật ngốc nghếch!

Tuy có lẽ đã muộn nhưng ít nhất bây giờ tôi cũng đã hiểu được khi ấy chúng ta đã sai, đã suy nghĩ quá tiêu cực, đã hèn nhát và trốn chạy. Tôi đã tìm lại được chính con người tôi mà bấy lâu nay tôi đã đánh mất, chính nhờ “ĐẮC NH N T M” tôi đã hồi sinh chính mình, để biết mình là ai và tôi sống để làm gì. Cuộc đời tôi đã thật sự thay đổi. Cuốn sách đã mang đến cho tôi một cánh cửa mới, hướng tôi đến với một thế giới tích cực hơn, nó giúp tôi nhận ra ý nghĩa thật sự của cuộc sống. Cuốn sách đã mang đến cho tôi cái nhìn mới mẻ về mối quan hệ giữa con người với con người, nó mang đến cho tôi một nhận thức đúng đắn về cái gọi là tình yêu thương và nó đã làm tan chảy lớp băng lạnh giá đã bao phủ trái tim tôi lâu nay.

Sau khi đọc xong cuốn sách này, tôi thấy suy nghĩ của mình thay đổi nhiều. Tôi nhận ra lâu nay tôi đã quá vô tâm và ích kỉ, tôi đã làm cho bố mẹ tôi, gia đình tôi, những người thân yêu của tôi phải buồn quá nhiều. Tôi có lỗi với họ. Tôi bất ngờ khi biết rằng họ vẫn luôn yêu thương tôi, luôn bên cạnh bảo vệ tôi, quan tâm tôi, họ luôn sẵn sàng tha thứ cho mọi lỗi lầm của tôi khi tôi biết hối cải. Họ vẫn luôn vậy, vẫn luôn ấm áp và che chở cho tôi. Có lẽ chỉ có tôi là thay đổi, chỉ có tôi là suy nghĩ sai lệch và ruồng bỏ tình yêu thương của họ.

Tôi đã sai và cuốn sách đã giúp tôi nhận ra điều đó. Nó giúp tôi hiểu được rằng những người tôi gặp trên đường đời sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi. Dù có tốt hay xấu, họ cũng tặng tôi những kinh nghiệm sống hết sức tuyệt vời. Bởi vậy, đừng bao giờ lên án hay chỉ trích hay than phiền ai cả. Bởi lúc này tôi đã học được cách khoan dung. Nó giúp tôi sống cởi mở hơn, biết quan tâm đến những người xung quanh hơn, tôi cảm nhận được niềm vui của gia đình tôi, tôi biết khi nào thì họ buồn, tôi đã dành thời gian để tâm, quan sát những con người gần gũi với tôi hằng ngày. Tôi đã biết lắng nghe, sẵn sàng giúp đỡ mỗi khi họ cần đến. Tôi tìm thấy được niềm vui trong niềm vui của họ, tôi hạnh phúc khi nhìn họ hạnh phúc. Và tôi nhận ra tôi đã yêu thương họ biết nhường nào, một tình yêu to lớn hơn trước giờ tôi vẫn nghĩ, tôi luôn muốn giữ nụ cười ấy trên môi họ mãi mãi và tôi xem việc mang đến hạnh phúc cho là trách nhiệm, bổn phận và là mục đích sống của tôi. Tôi đã biết trân trọng hơn những gì tôi đang có, tôi trân trọng từng giây phút quý giá bên cạnh những người tôi yêu thương bởi tôi biết thời gian sẽ chẳng chờ đợi ai cả nếu ta đã lỡ vụt mất.

Tôi đã học được nhiều điều từ ‘’Đắc nhân tâm’’ . Nó đã giúp tôi trưởng thành hơn trong suy nghĩ, giúp tôi sửa chữa những sai lầm, giúp sống biết yêu thương, lắng nghe, biết tôn trọng, bao dung với những người xung quanh. Nó đã góp phần khơi dậy phần người trong tôi, nó giúp tôi biết được rằng trong cuộc sống con người cần có sự yêu thương, chúng ta nên mở rộng lòng mình đón nhận tất cả những gì xáy ra xung quanh ta với một tâm thế thoải mái và tích cực nhất. Trong cuộc sống để thành công được con người cần phải hội tụ đủ hai yếu tố “T M’’ và ‘’TÀI’’. Khi lĩnh hội được cái ‘’T M’’ của chính mình thì con người mới thật sự trưởng thành. Tôi thầm cảm ơn tác giả của ‘’Đắc nhân tâm’’, ông đã giúp cho cuộc sống của tôi thay đổi theo hướng tích cực hơn và quan trọng hơn hết là ông giúp tôi nhận ra chính mình, biết được mục đích sống của mình là gì. Điều đó thật sự rất ý nghĩa. Chân thành cảm ơn!

Thư đến dây cũng đã dài, tôi xin dừng bút tại đây. Có lẽ, bạn cũng sẽ cảm thấy rất vui khi biết được rằng bản thân bạn đã thay đổi nhiều nhỉ? Nếu bạn nhận được bức thư này của tôi thì ngay giờ phút ấy, bạn nên hành động. Bạn nên tìm đọc ngay ‘’Đắc nhân tâm’’ để tìm ra cho mình câu trả lời mà bạn vẫn luôn tìm kiếm.

Bạn hãy nhanh lên và đừng để mọi thứ trở nên quá muộn. Bởi lẽ trăm năm là hữu hạn nên chúng ta hãy cố gắng làm tất cả những gì có thể để không phải ân hận và nuối tiếc nhé!
Trân trọng bạn - quá khứ của tôi.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top