Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Không Nỗ Lực Đừng Tham Vọng

BÀI DỰ THI 33:
Họ tên: Hoàng Thị Quỳnh Trang
Cuốn sách: Không nỗ lực đừng tham vọng - Lý Thượng Long
---
Một năm đầy biến động, khó khăn sắp khép lại. Cùng nhìn lại những gì đã qua, hẳn là chúng ta đã có rất nhiều cung bậc cảm xúc. Tôi cũng thế, năm qua vui buồn có, hạnh phúc khổ đau có, khát vọng cháy bỏng và mệt mỏi chán nản cũng có,,,,và vào Với “Không nỗ lực đừng tham vọng’’ tôi cảm giác như mình đang được một đàn anh dạy dỗ chỉ bảo, soi đường dẫn lối cho đi chứ không đơn giản là một cuốn sách đơn thuần. Tôi là cô gái khá tham vọng, kiêu ngạo và độc lập. Tôi ước mơ rất rất nhiều, tôi muốn làm cái này cái kia, tôi cũng đặt ra rất nhiều mục tiêu nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Chắc cũng do một phần xuất thân trong một gia đình bình thường, từ nhỏ chứng kiến sự lam lũ vất vả của bố mẹ nên khi vừa ngồi trên ghế nhà trường tôi luôn nghĩ rằng sau này mình phải thật thành công và giàu có để sớm đỡ đần bố mẹ. 

Ở độ tuổi 22, tôi khát khao thành công và giàu có hơn ai hết, khi chưa lo được cho bản thân thật tốt thì đã muốn lo cho cả bố mẹ, hai em ăn học, muốn lo, muốn giúp đỡ cho thật nhiều người,,,tôi nghĩ một số người cũng sẽ có suy nghĩ như tôi.Thế rồi khát khao bao nhiêu thì mệt mỏi và thất vọng bấy nhiêu khi những mục tiêu tôi đặt ra không đạt được, tôi lao vào suy nghĩ buồn bã và tuột dốc tinh thần. Có nhiều lúc tôi như điên loạn, không biết tiếp theo tôi nên làm gì, đi đâu,,,tôi cũng không biết tôi là ai và đang làm cái gì ở thành phố xa hoa này,,,,,tôi phát điên với những tham vọng tôi đặt ra. Tuổi trẻ mà, nông nổi, háo thắng, nhiều hoài bão ,,,nhưng thay vì hành động để đạt được nó thì tôi lại dành nhiều thời gian để suy nghĩ, đắn đo. Tôi tham vọng khát khao càng nhiều thì khi không đạt được nó tôi gần như suy sụp, cảm giác như vậy là hết rồi, không còn gì nữa, tôi đang đứng ở vị trí số một nhưng lại muốn leo lên ở vị trí số mười,, tôi mãi chênh vênh mông lung trên con đường tôi chọn mà không biết rằng bản thân cần phải nỗ lực thật nhiều, và dù có chuyện gì xảy ra thì nó cũng đã xảy ra rồi, phải đứng dậy mà bước tiếp chứ đừng lấy nó làm nơi dừng chân cho cuộc đời, sẽ ngồi đó và chẳng bước đi nữa.

Thời khắc không sớm không muộn, tôi may mắn sưu tầm được một cuốn sách rất tâm đắc, nó khiến tôi thay đổi tư duy, suy nghĩ và cả hành động, tôi tìm thấy bóng dáng của tôi ở trong nó, cuốn sách mang tên “Không nỗ lực đừng tham vọng” .

Đây là đứa con tinh thần của Lý Thượng Long, cái tên không xa lạ đối với tầng lớp các bạn trẻ bên Trung Quốc. Ông là nhà văn, nhà biên kịch kiêm đạo diễn, ngoài ra ông còn là người sáng lập ra văn phòng điện ảnh và trang web thi tiếng anh trực tuyến bên Trung Quốc và đạt một số giải thưởng lớn.

Có một bản thân tốt hơn mới xứng đáng có một cuộc đời tốt hơn – một câu danh ngôn nằm trong cuốn sách đã thức tỉnh tôi, chúng ta luôn muốn cái này muốn cái nọ nhưng thực tế chúng ta đang đứng yên, thụt lùi so với cái ta muốn, tôi cũng thế. Và rồi trải qua một số chuyện tôi nhận ra đúng vậy, hãy trau dồi cho bản thân trước, hãy cố gắng học hỏi nâng cấp bản thân từng ngày và rồi cơ hội sẽ đến vào lúc không ngờ nhất. Khi muốn thứ gì đó điều đầu tiên là hãy thay đổi tư duy cách sống và làm việc, cơ hội chỉ đến với những người có chuẩn bị, khi cơ hội đến mà ta chưa có gì cả, chưa có kinh nghiệm, kiến thức, vốn sống thì mọi thứ sẽ vô nghĩa mà thôi. Mọi nỗ lực sẽ được đền đáp xứng đáng, xum quanh chúng ta luôn có rất nhiều người đang nỗ lực trong thầm lặng và tôi tin sẽ họ được phần thưởng trong huy hoàng. Mỗi ngày cố gắng học hỏi hơn một chút, đọc nhiều hơn và suy nghĩ ít đi, bắt tay vào hành động thôi.

Không chỉ dừng lại ở những lời khích lệ, thông qua cuốn sách, tôi như đang được đồng cảm, thấu hiểu. “Có những con đường bắt buộc chúng ta phải đi một mình”, tuổi trẻ, cô đơn không? Có! Tủi thân mệt mỏi không? Có! Chúng ta ai rồi cũng phải trải qua cảm giác đó thôi, cảm giác cô đơn trên chính hành trình của mình, cảm giác không ai thấu hiểu và không ai đủ tin tưởng để chia sẻ, không ai hiểu được những gì mình phải đang đối mặt. Cũng đúng thôi, chính mình còn chưa hiểu mình nữa mà, nhưng mà tôi tin “nỗi đau nào rồi cũng sẽ chai lì theo thời gian thôi” và khi chúng ta nghĩ tích cực hơn thì “cô độc chính là khoảng thời gian tốt nhất để chúng ta nâng cấp bản thân mình”, hãy dành khoảng trời cô độc để tập trung tiếp thu học hỏi, trau dồi kiến thức kỹ năng và khi bạn ở trong một phiên bản hoàn hảo hơn thì bạn sẽ gặp được những người tuyệt vời hơn.

Một điều thú vị mà tôi học hỏi được trong cuốn sách này nữa là dù cuộc đời có vùi dập bạn bao nhiêu thì cũng đừng đánh mất niềm tin, lòng tốt và sự chân thành của mình. “Đừng quên ước vọng ban đầu” – sẽ có lúc ta bị lạc lối, ta như trở thành phiên bản mà ta nghĩ không bao giờ trở thành, ta đứng giữa ranh giới đam mê và thực tại…..chỉ mong sau những tổn thương vấp ngã, ta vẫn giữ được niềm vui, mục đích sống tươi đẹp. Và cũng không nên bị một hay vài người làm tổn thương mà ta quên đi những điều tốt đẹp trong cuộc sống, hãy biết giữ lòng tốt của mình, tâm ta như thế nào thì cuộc đời ta như thế ấy, khi biết lấy chân thành đối đãi với người khác tôi tin ta cũng sẽ nhận lại được chân thành và hơn thế, vì thế đừng sơ ý làm tâm hồn ta bẩn dơ nhé.

Tôi của hiện tại cũng chưa phải thành công, tôi cũng không biết mỗi người sẽ có một quan niệm thành công như thế nào? Thế nhưng sau tất cả tôi mong tôi và các bạn vẫn giữ được nhiệt huyết, đam mê trong cuộc sống, không mong cuộc đời này bớt đi sóng gió mà chỉ mong bản thân đủ sức mạnh kiên cường vượt qua nó mà đi tiếp, chuyện gì đến cũng sẽ đến và qua cũng sẽ qua, có thể chúng ta sẽ không ngăn cản được nhưng cái mà chúng ta có thể làm được đó là lạc quan, cố gắng trau dồi bản thân, học hỏi từng ngày để tiến về phía trước. Nếu mệt mỏi quá bạn có thể dừng lại nghỉ ngơi, nhìn lại hướng đi của mình nhưng sau đó hãy bước tiếp nhé! Vì bỏ cuộc thì cũng được thôi nhưng dáng vẻ mà bạn hiên ngang, vượt qua khó khăn nghịch cảnh để đi tới mục tiêu nó rất là ngầu, chúng ta sinh ra không phải để bỏ cuộc chúng ta sinh ra là để học hỏi và yêu thương, sống những ngày tháng ý nghĩa trên cuộc đời này. 

Tham vọng thì tốt nhưng hãy tham vọng một cách khoa học đúng đắn, người ta còn đau khổ là vì mải chạy theo những thứ không thuộc về mình, nếu đã ước mơ và biết đó là mục tiêu thì hãy cố gắng học tập, làm việc để chinh phục nó, dù kết quả như thế nào thì chúng ta cũng đã cố gắng và không hối hận vì mình đã bỏ lỡ thứ gì đó. Đôi khi phần thưởng không phải là chiến thắng hay món quà, phần thưởng chính là những gì ta đã học được trong quá trình ta đi, ta trưởng thành hơn, chín chắn hơn và biết suy nghĩ hơn. Chúc các bạn luôn an vui trên con đường mình chọn và nếu có thể hãy một lần đọc qua “ không nỗ lực đừng tham vọng” – đây là một cuốn sách giúp bạn thức tỉnh, vững vàng hơn trên chặng đường tiếp theo.
 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top