Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Nếu Chỉ Còn Một Ngày Để Sống

BÀI DỰ THI SỐ 073]
Họ tên: Ngọc Trâm
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Nếu chỉ còn một ngày để sống


Gửi cô gái của tôi,

Cũng không biết rõ là em sẽ đọc được những điều này vào lúc nào? Em dạo này ra sao? Có vui hay có buồn vì một chuyện gì vừa trôi qua tay không?

Khi đó, ta cứ ngỡ mình có tuổi trẻ thế nên mình có tất cả nhưng cuối cùng thì mới biết mình không có gì cả vì mình đã không làm gì cả. Đã từng có những khoảnh khắc trong đời mà mọi thứ đều hỗn loạn. Đã từng sợ hãi. Đã từng đổ vỡ. Và có khi tưởng chừng sẽ quay đầu lại nơi chân trời cũ chỉ cần bình yên. Em sẽ tự hỏi mình phải làm gì cho những tháng ngày sau? Em luôn nghĩ nhiều, hay lo xa xăm về câu chuyện hằng thế kỷ vì vậy nên em hay buồn. Buồn nhiều đến nổi tường chừng nỗi buồn có thể hóa hình dạng trong tâm trí, một nỗi buồn có khi rực rỡ.

Những bước chân đầu tiên chênh vênh lắm, một ngày xa quê hương và cả một quãng dài đi tìm về trong hoài nhớ. Cánh cửa đại học với nhiều những kỳ vọng, có thứ gì đó lấp lánh phía chân trời trước mắt. Thế nên em cứ chạy mãi để đi tìm sự lấp lánh ở đằng chân trời, chạy đến khi em phát hiện mình đã rơi vào đâu đó trên con đường kia.

Bằng cách này hay cách khác vũ trụ đang dạy cho ta biết được chúng ta đang sống giữa thực tại và điều đó khó khăn hơn chúng ta nghĩ. Có thể khóc vì một chuyện dù rất nhỏ, có thể nhớ rất lâu vì một lời tổn thương của ai đó. Những thất bại đầu tiên sau bao nhiêu năm tháng chỉ có trong đầu việc học và đến trường để học, người ta khác với gia đình mình, không ai có nghĩa vụ yêu thương ai đến hết cuộc đời giữa những người xa lạ tình cờ gặp gỡ.

Và sau bao nhiêu điều vụn vỡ, em thu mình lại, mất hết sự tự tin từng có, nhiệt huyết từng mang em đến đây, nhưng em lại quên rằng tất cả những điều đó không hề ném sâu em vào khó khăn mà đó là cuộc sống, mọi thứ đều có ý nghĩa của riêng nó.

“Nếu chỉ còn một ngày để sống” chúng ta sẽ gặp nhau vào một ngày nào đó của tháng tư. Cuốn sách như vực dậy con người đang cố ngủ giữa thực tại thức giấc. Thôi thúc ta hành động cho tất cả những gì ta nghĩ, ta mong muốn dù ít nhất là một lần.

Thử một lần vượt qua giới hạn của bản thân xem mình có thể đi tới đâu và giấc mơ khi ấy dù hoàn hảo như trong tâm trí hay không thì cũng thật sự là một điều kỳ diệu. Can đảm bước đi trên đôi chân của mình dù ngày mai thế giới có đổ sụp. Vượt ra khỏi khu vườn an toàn đã giam giữ khao khát của bản thân bao nhiêu lâu nay để biết rằng hối tiếc cũng chỉ như một giấc mơ qua, nếu được sống đúng với con người sâu bên trong của mình, không che giấu, không rụt rè.

Hãy tận hưởng cuộc sống vì ta xứng đáng được như thế. Đừng hay buồn. Đừng hay nghĩ nhiều. Cuối cùng thì thực chất cũng không có gì quá đáng sợ, dù có khó khăn thì nó cũng là một trải nghiệm để tạo nên giá trị của mỗi con người, chuyện gì rồi cũng qua, khi mọi thứ qua đi bản thân sẽ biết được vì sao nó lại xảy đến với mình như vậy, không phải để gục ngã mà là để đứng lên.

Mong em luôn vui vẻ và sống hết mình như ta hồi còn bé. Nếu đang yêu ai đó hãy nói ra, được sống được yêu thương, tất cả chính là một món quà.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top