Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Nếu Chỉ Còn Một Ngày Để Sống

BÀI DỰ THI 113:
Họ tên: Troinie
Cuốn sách: Nếu chỉ còn một ngày để sống - Nicola Yoon
---
Trong chúng ta liệu có ai từng nhận ra hay suy nghĩ đến sự tồn tại và sự sống của mình đang hiện hữu ở thế giới này không. Có một sự thật rằng hầu như cả quãng đời tuổi trẻ ta cứ chạy theo sự xô bồ của thời đại mà quên đi sự tồn tại hữu hạn của bản thân.Và tôi cũng thế! Đôi khi tôi dừng lại một nhịp và tự hỏi bản thân rằng: liệu tôi sống trên đời này để làm gì! Tồn tại ở thế giới này vì điều gì!. Tất cả đều rất khó lí giải cho đến khi tôi đọc được cuốn sách “Everything” (Nếu chỉ còn một ngày để sống) của tác giả Nicola Yoon.

“Nếu chỉ còn một ngày để sống” là được viết bởi tác giả Nicola Yoon được xuất bản bởi nhà xuất bản Văn Học vào tháng 7 năm 2017 qua bản dịch của Đỗ Hoàng Quyên. Tôi bén duyên với cuốn sách này trong một lần tôi được tham quan Phố sách Trần Huy Liệu ở thành phố Hồ Chí Minh vào tháng 7 năm 2020. Điều đầu tiên khiến tôi ấn tượng với người bạn đấy chính là tựa đề của sách nghe thân mật, gần gũi nhưng cũng rất xa xôi, nhan đề đầy gợi mở. Chỉ bảy chữ mà khiến lòng tôi biết bao dư ba bão táp. Nó như một lời đề từ cho cả tác phẩm, giúp người đọc một phần đoán ra giá trị mà tác phẩm muốn thể hiện. Quả thật, khi cầm quyển sách trên tay, đọc cái tiêu đề trên nền xanh ấy, chính bản thân tôi cũng nhói lên một nhịp. Và có lẽ cũng chính sự đồng điệu của bản thân đã khiến tôi không ngần ngại mà rước ngay cậu bạn ấy về nhà.

Sách chỉ dày khoảng 351 trang khổ 14,5 x 20,5 với nhiều người có lẽ là không dài thậm chí là quá ngắn. Nhưng tôi mất tận 7 ngày mới có thể cảm nhận được hết những gì mà tác giả muốn nhắn nhủ. Câu chuyện kể về cô bé Maddy 18 tuổi – độ tuổi mà đáng lẽ ra phải được cháy hết mình trong thời thanh xuân tuyệt vời ấy. Trớ trêu thay từ lúc sinh ra cho đến hiện tại ông trời lại trao cho em bản án tử của cuộc đời - hội chứng SCID. Đó là một căn bệnh thiếu hụt miễn dịch tổ hợp trầm trọng. Cô dị ứng với mọi thứ trong đời: từ những ngọn cây xanh mơn mởn ngoài đường đang tỏa ra thứ ánh sáng xanh tuyệt vời ấy cho đến những hạt bụi li ti lơ lửng trong không khí len lõi qua lớp ánh sáng xanh kia. Chính vì vậy, cô phải ở trong nhà mình vĩnh viễn, phải đối mặt bản thân với bốn bức tường chật hẹp và chỉ quen với thế giới nhỏ bé của mình. Cô chỉ tiếp xúc với những thứ đã được tiệt trùng hay sát khuẩn. Người quen duy nhất của cô chỉ gồm có mẹ cô, Pauline, cô y tá Carla và con gái của Carla là Rosa.

Cô không có bạn bè, chỉ học qua mạng và đọc sách từ năm này qua năm khác cho thời gian dần trôi. Cuộc sống đó khiến cô bé quá đỗi an toàn và cũng chính sự an toàn ấy nó vô tình cướp đi sự tự do, những vui vẻ nhỏ nhoi của tuổi trẻ - độ tuổi đẹp nhất của một đời người. Tất cả tưởng chừng như là dấu chấm kết thúc của cuộc đời, tưởng rằng cô bé ấy sẽ mãi sống trong thế giới riêng của bản thân như thế cho tới khi Maddy bắt gặp những rung động đầu đời của mình.

“Nếu cuộc đời là một cuốn sách thì bạn đọc ngược từ dưới lên cũng sẽ chẳng có gì thay đổi. Hôm nay chẳng khác gì hôm qua. Ngày mai cũng giống hệt ngày hôm nay. Trong cuốn sách về cuộc đời em, chương nào cũng giống hệt chương nào, cho tới khi anh xuất hiện.” (Trích: Nếu chỉ còn một ngày để sống – Nicola Yoon)

Đó là Olly - cậu con trai nhà hàng xóm mới chuyển đến. Cậu yêu thích thể thao, chạy nhảy và leo trèo suốt ngày. Maddy đã bị Olly thu hút ngay từ ánh nhìn đầu tiên qua ô cửa sổ. Từng cuộc trò chuyện qua email trở thành sợi dây gắn giữa hai người. Với Maddy, một cô gái đã luôn có ít bạn bè trong suốt 18 năm, thì việc nói chuyện với Olly là một điều rất đỗi mới lạ. Maddy bèn xin cô y tá Carla được gặp Olly, dù biết rằng để cậu vào nhà có thể đe dọa tính mạng cô. Thế nhưng, Maddy nghĩ “Mối nguy hiểm lớn nhất là không bao giờ dám mạo hiểm”. Sau nhiều ngày cố gắng thuyết phục Carla, cuối cùng cô y tá trẻ cũng đồng ý. Maddy gặp Olly trong giấu diếm vì mẹ cô sẽ không cho phép điều này. Càng gặp Olly, cô càng cảm thấy yêu mến cậu, và như cô tâm sự với mẹ sau này: “Khi con nói chuyện với cậu ấy, con tưởng như mình đang ở thế giới bên ngoài vậy” (Trích “Nếu chỉ còn một ngày để sống” – Nicola Yoon). Có gì đó trong Maddy đã vùng lên khi cô muốn thoát khỏi cuộc sống tù túng và chật hẹp đó. Cô muốn được yêu, muốn được cảm nhận được “mùi vị” của nụ hôn đầu đời, muốn được quan tâm, chăm sóc, muốn được làm những thứ như bao cô gái bình thường khác và hơn hết là muốn sống hết mình suốt quãng đời tuổi trẻ.

Những trang sách tiếp theo dần in sâu trong ký ức của tôi. Từ khi có Olly, Maddy cảm thấy cuộc sống dần trở nên có ý nghĩa hơn. Olly đã kết nối cô với thế giới bên ngoài bao la rộng lớn. Đó là lúc Maddy nhận ra bản thân mình đã bỏ lỡ quá nhiều thứ tuyệt vời trong đời – những thứ mà với một người mắc căn bệnh như cô khó có thể nào tận tưởng được. Và cô đã quyết định rằng cho dù chỉ còn một ngày để sống, cô cũng sẽ bước chân ra ngoài và sống hết mình cho những điều mà cô thấy xứng đáng. Maddy đã trốn mẹ cô để được đi tới Hawaii, nơi cô biết được sự thật về căn bệnh của mình, không phải là SCID. Cô cũng đã biết tại sao mẹ cô lại dựng lên toàn bộ câu chuyện này, vì một lý do mà có lẽ cô chưa bao giờ biết tới.

Xuyên suốt nội dung cuốn sách là tình yêu thật đẹp giữa Maddy và Olly và sự dũng cảm của cô bé sẵn sàng vượt qua mọi rào cản của bản thân, phá bỏ cuộc sống bình yên mà bấy lâu nay cô cùng mẹ vun đắp để bước ra thế giới bên ngoài, để thỏa sức vẫy vùng, để có một tình yêu đúng nghĩa. Những người mắc bệnh giống Maddy, liệu họ có dám làm như thế không? Hay họ chấp nhận sống cuộc sống nhàm chán, vô vị đến hết cuộc đời? Đó là quyết định ở bản thân mỗi người.

Tôi tự hỏi bản thân rằng: “Nếu chỉ còn một ngày để sống, tôi sẽ làm gì?”. Bởi lẽ ta sẽ khó mà có thể bắt đầu viết những chương tiếp theo của cuộc đời mình khi mà ta cứ đọc mãi những chương trước đó. Tôi cũng đã từng có một khoảng thời gian từng nhốt mình vào bốn bức tường, đã từng rất sợ hãi về thế giới ngoài kia. Và giờ đây, tôi chợt nhận ra rằng: “Cuộc đời của mỗi con người không bao giờ trải đầy hoa hồng cả”. Hãy cứ sống hết mình để biến cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn và đừng khiến cho chính bản thân mình phải hối tiếc. Tuổi trẻ là để đương đầu với những trải nghiệm mới, tiếp thu cho bản thân những kinh nghiệm mới. Hãy cứ tận hưởng tuổi trẻ này đi vì chúng ta chỉ sống một lần trên đời.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top