Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Nếu Ngày Mai Không Bao Giờ Đến

[BÀI DỰ THI SỐ 191]
Họ tên: Heco
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Nếu ngày mai không bao giờ đến - YASUSHI KITAGAWA


Nếu có thể viết cuộc đời mình cậu sẽ viết về gì Heco. Nếu là tớ của năm đó,năm tớ 22 tuổi, tớ nhất định sẽ chỉ viết về những nỗi buồn của mình thôi. Nhưng giờ đây, tớ sẽ viết về những người tớ gặp, sẽ viết về một người tớ gọi thân thương gọi là cái cây, và người ấy bây giờ luôn cẩn thận nắm tay tớ đi từng bậc cầu thang, cùng tớ đi những con đường Sài Gòn, ánh mắt lúc nào cũng vô cùng lấp lánh.

Khi nhìn lại quá khứ có thể rất nhiều người sẽ tự trách mình với vô vàn những câu hỏi tại sao, tại sao cậu lại quyết định như thế, tại sao cậu lại mắc sai lầm, tại sao cậu lại đặt lòng tốt của mình với một người xa lạ. Nhưng cậu yên tâm, dù là tớ của 27 tuổi nhìn lại, tớ cũng sẽ chẳng trách cậu đâu. Tớ thậm chí đã khóc, khi người đó chở tớ lên cầu, tớ hỏi người bên Hesu 17 tuổi giờ ở đâu, người đó bảo đang ngồi sau xe. Những lời nói của ngày hôm qua ở quán trà cậu chắc không nghe thấy. Chàng trai cậu gặp khi cậu ấy 17 tuổi, người đó bây giờ đang nói về cậu đấy. Cậu biết không ? Và tớ biết, nếu có thể chon lựa sống lại cuộc đời mà bọn mình đã từng đi qua một lần nữa, cậu nhất định sẽ chọn một cuộc đời giống như Haruka. Khi đó cậu như một đóa hoa Heco à, cậu sẽ chẳng hiểu được tớ đã tự hào về cậu thế nào đâu. Cậu khi đó ấm áp, chân thành và vô cùng hiểu chuyện.

Có lẽ đối với Yousuke, chàng trai trong quyển sách này, mùa hè năm 17 tuổi là mùa hè ý nghĩa nhất trong cuộc đời cậu ấy, thì với cậu tớ tin đó mãi là mùa hè ghi nhớ bằng cả cuộc đời này. Vì những thanh âm đẹp đẽ của quyển sách ”Nếu Ngày Mai Không Bao Giờ Đến” như tưới xuống một cơn mưa, gột rửa đi tất cả những nỗi buồn trong lòng cậu. Cậu lại nhìn thấy cậu những ngày vui vẻ trước kia, mùa hè năm đó đã ghi lại rất nhiều bình yên để cậu lại có thêm thiệt nhiều dũng khí, nắm lấy tay người đó. Tớ nhớ là cậu đã từng hỏi mãi khi gấp lại quyển sách, nếu hôm nay cậu dừng lại ước mơ, ngày mai có còn kịp không để cậu làm, nếu hôm nay cậu từ chối người cậu thương yêu vì sợ hãi, ngày mai người đó có còn chờ đợi cậu để lắng nghe câu trả lời. Và nếu ngày mai sẽ không bao giờ đến, bọn mình có quên đi hết nỗi buồn, quên đi những nỗi đau mà lạc quan không. Cậu đã trả lời tất cả cho tớ rồi cô gái của quá khứ à.

Nhờ quyển sách ấy, mà cậu lại nhớ rằng cậu cũng đã từng là một người chị. Một người chị chẳng gì giàu có ngoài tài sản là những đứa em.Và cậu đã từng ám ảnh mãi về câu nói “chân thành là gì hả chị” của một người. Tớ hiểu cậu đã từng dằn vặt mãi, vì cậu chưa đủ tốt, vì cậu đã không công bằng. Nhưng cậu biết không, điều tớ vui nhất là cậu luôn nghĩ về những ngày nắng ấm, không vì một cái cây mà ảnh hưởng đến một vườn cây xanh mát của mình. Dù đã có lúc cậu chững lại, cậu nghi ngại về cuộc đời, cậu hoài nghi về những người cậu gặp, nhưng rồi khoảnh khắc Hakura và cậu gặp nhau, cậu đã vui biết bao. Vì cô ấy giống cậu đến dường nào. Và có lẽ vì giống cậu mà cô bạn của cậu đã gửi tặng kèm quyển sách”Nàng là Haruka trong lòng ta”.

Haruka cậu gặp trong quyển sách không phải là quyển sách để cậu cố gắng trở thành cô ấy, vì trước đây cậu đã sống như thế rồi cơ mà. Nó đến vào những chuỗi ngày cậu mất niềm tin vào lòng người Heco ạ. Để rồi những ngày dừng lại ấy, chầm chậm cùng Hakura, cậu lại là cô gái của trước đây và đặc biệt hơn cậu nhìn thấy Hesu trong chính Yousuke nữa.

Cậu đã từng là một cô gái với trái tim đẹp đẽ biết bao, cậu đã từng mang cho mình ước mơ vá lành trái tim những người cậu gặp. Và cậu cũng chính là cô gái quá khứ tớ vô cùng thích, bởi vì cậu và Haruka vô cùng giống nhau “Tôi muốn trở thành một người khiến bất cứ ai có duyên gặp gỡ cảm thấy tuyệt vời vì được quen biết một người như thế.”

Heco à, ngày hôm nay chỉ là một gặp gỡ ngắn của cô gái quá khứ và hiện tại trong chính chúng ta gặp nhau mà thôi. Tớ mong sẽ còn rất nhiều, rất nhiều năm nữa những lá thư tớ gửi cho cậu của quá khứ, và sẽ càng vui hơn nếu ngày hôm nay của tớ sống ý nghĩa nhiều hơn ngày hôm qua của cậu.

Và Heco à, tớ của hôm nay không còn hỏi những câu nếu ngày mai không đến tớ sẽ làm gì nữa rồi. Tớ của ngày đọc xong quyển sách đã sống cuộc đời của chính mình rồi, trọn vẹn ở từng phút giây. Một cuộc đời mà không chỉ có tớ nỗ lực về những điều tốt đẹp, cả Hesu cũng như thế nữa. Tớ đã nhìn thấy Hesu rất quen thuộc với lời cảm ơn chú bảo vệ ở trường, cảm ơn cô bán hàng vì đã làm một phần bánh mì sáng.

Cảm ơn cậu, cô gái của quá khứ đã kịp nhìn lại mình trước khi mọi thứ đi quá xa. Cảm ơn cậu vì đã từng là quá khứ của tớ, một quá khứ không hoàn hảo nhưng luôn biết cách tô lên những mảng màu khác nhau. Và cậu cũng hãy yên tâm nhé, vì Heco 27 tuổi hôm nay cùng với 7 điều của Haruka vẫn đang mỗi ngày tích thêm những dấu xanh nhỏ xíu.

Cảm ơn cậu, cô gái của quá khứ đã nắm lấy tay Heco khi cậu ấy 17 tuổi, và cảm ơn cậu đã một lần nữa để những cảm xúc thành thật nhất của cậu để Hesu chở che.

Những năm tháng trưởng thành cậu luôn nghĩ sẽ thật vui biết bao nếu có thể gặp được một ai đó hiểu được mình, có được một bàn tay nắm mình đi, có được một người hướng mình đến những điều tốt đẹp. HeCo à, cái cây của cậu đã lớn thật rồi đấy, và cậu hãy thật vui vì tớ đang vô cùng hạnh phúc. Và ngày hôm nay, Hesu bước vào mùa thực tập mới - một trong những công ty danh tiếng về lĩnh vực cậu ấy ước mơ.

Có ai mà biết được ngày mai sẽ đến hay không, nên mỗi ngày với tớ đều là một ngày để yêu thương, nỗ lực và cảm ơn.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top