Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Nhật Ký Đặng Thùy Trâm

BÀI DỰ THI 24:
Họ tên: Diêu Diêu
Cuốn sách: Nhật ký Đặng Thùy Trâm
-----------
“Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng sống hoài, sống phí”. Đó là tựa mở đầu cho cuốn “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” được tác giả trích từ tác phẩm “Thép tôi đã thế đấy” đã đi cùng tôi suốt những năm tháng tuổi thanh xuân. Lần đầu tiên đọc “Nhật ký Đặng Thùy Trâm” là lúc tôi học lớp 9, và thực sự cuốn sách ấy đã mang đến “lửa” trong tâm hồn của một cô gái mới lớn, luôn thường trực nghĩ rằng mình cũng phải thật xuất chúng, cũng phải thật kiên cường như những dòng nhật ký ấy. Chính ý nghĩ đó đã theo tôi đến lúc tôi thi vào Đại học. Tôi chọn Học Viện An Ninh vì mơ ước một ngày nào đó, mình cũng sẽ là một thanh niên trẻ, cống hiến sức mình cho Tổ quốc. Cho đến khi giấc mơ đó không trở thành hiện thực, lòng nặng trĩu những thất vọng, tiếc nuối và xót xa.

Cho đến tận bây giờ, khi tôi đã tốt nghiệp Đại học, đã đi làm thì cuốn nhật ký của bác sĩ Đặng Thùy Trâm vẫn luôn được tôi để đầu giường như một lời nhắc nhở sắt son với bản thân. Đó là sự kiên cường, mạnh mẽ và tinh thần lạc quan. Cuộc sống hiện tại không còn mùi thuốc súng, không còn bom rơi đạn lạc nhưng sự nghiệt ngã và những cạm bẫy dành cho người trẻ vẫn còn xung quanh ta. Tôi một mình ở thành phố này, nhiều lúc gặp khó khăn, rơi vào tình trạng gần như tuyệt vọng, thậm chí có những lúc túng thiếu đến nỗi không trả nổi một vé xe buýt. Những lúc đó, tôi nghĩ đến bác sĩ Thùy Trâm, trong những tình trạng nguy kịch của các anh thương binh, những ca phẫu thuật vô cùng khó khăn mà chị hằng ngày phải đối mặt, áp lực đến chừng nào. Bản thân mình với những khó khăn tủn mủn của hiện tại thì đã là gì mà khiến mình phải chùn chân mỏi gối.

Có những lúc bản thân cảm thấy buồn đau, chán nản vì những điều mà mình chưa thực hiện, tôi đọc lại vài trang Nhật ký của chị và học được cách dù bất kỳ hoàn cảnh nào cũng phải có tinh thần lạc quan. Bom Mỹ ngoài kia vẫn ngày ngày dội xuống, có thể ca phẫu thuật không thành công, cũng có thể ngày mai mình hi sinh trong một trận càn quét của địch nhưng trái tim vẫn luôn chứa đựng một tình yêu thương con người, tình đồng chí, và vẫn cảm nhận những thanh âm trong trẻo của cuộc sống. Biết rằng tuổi trẻ sẽ gặp muôn trùng những khó khăn, thử thách, những nỗ lực không thể thực hiện nhưng tôi vẫn giữ tình yêu đối với cuộc sống này và niềm tin bất tận vào một ngày mai. Đó là một ngày sau những tháng năm vất vả cố gắng, tôi trở thành một luật sư giỏi, có thể giúp đỡ được nhiều người, nhiều mảnh đời khó khăn vướng vào vòng lao lý và truyền cảm hứng sống tích cực đến cho giới trẻ.

Tôi vẫn muốn gửi cho mình ở tương lai cuốn “Nhật ký Đặng Thùy Trâm”, để nhắc nhở bản thân luôn luôn kiên cường, lạc quan dù bất cứ hoàn cảnh nào và không bao giờ được phép quên đi lý tưởng sống của chính mình.
 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top