Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Phép Màu

[BÀI DỰ THI SỐ 089]
Họ tên: Na Xanh
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: Phép màu


Gửi cậu xa nhớ
Đầu thư tớ xin gửi lời chào đến cậu và gia đình. Chúc cậu và gia đình luôn khỏe mạnh.

Hiện tớ đang ở không gian cách cậu khoảng 10 năm ánh sáng. Tớ không chắc 10 năm có quá xa để cậu nhận được bức thư này không. Tớ thực sự cảm ơn bác đưa thư nếu bức thư này được gửi tới cậu với tất cả lòng biết ơn sâu sắc.

Nơi tớ đang sống phần lớn băng đã tan. Rừng bị chặt phá. Số lượng rác thải và ni lon lớn đến mức trong mưa dần xuât hiện các hạt vi nhựa, 90% cá biển đã chết vì ô nhiễm môi trường. Rừng già amazon đang cháy, các loài động vật đang khóc than.

Tớ hết sức đau lòng nhưng bất lực trước sự tàn phá của con người. Tớ nói để cậu biết trân quý thế giới của cậu. Nơi có không khí trong lành, rừng già khỏe mạnh, nơi chỉ có tình yêu thương gửi trao qua những cánh thư tay và nỗi nhớ nhà qua những trang nhật kí. Kỉ nguyên của cậu thật đáng sống. Nếu cậu đồng ý mời tớ về đó, tớ sẽ giúp ích được cho môi trường nơi cậu sống khá nhiều đấy. Sự biết ơn vũ trụ , thiên nhiên và các loại động vật với con người nơi đây phải chăng là điều quá xa xỉ. Có người hỏi tớ, nếu như loài ong tuyệt chủng thì loài người sẽ tồn tại được bao nhiêu năm nữa? Và nếu như loài người tuyệt chủng thì loài ong sẽ tồn tại được bao lâu? Câu hãy trả lời giúp tớ câu hỏi này nhé!

Hiện tại đang là mùa thu, mùa những chiếc lá khô vàng rơi đầy những con đường tớ đi qua, mùa tựu trường, mùa của nỗi nhớ và cả những cơn mưa thoáng qua. Tớ cố hít hà thật sâu để tìm hương quen thuộc của nơi cậu đã sống nhưng chỉ thấy khói bụi, thấy còi xe và dòng người rộn ràng qua lại, họ có đang bâng khuâng như tớ, nhớ những năm đã xa, nhớ những gì đã từng, nhớ mùi không khí sạch mát và sự dịu êm của đất trời? Đôi lúc tớ từng bị cuốn theo sự hối hả để đánh rơi mất mùa thu bên thềm và cả mùa thu trong tim. Trên newfeed của tớ anh Chánh Văn để quên một bài thơ xúc động, làm tớ càng thêm nhớ cậu - mùa thu vấn vương trong tớ.

Năm tháng đếm bằng hạnh phúc hay buồn đau cũng thế!

Cùng xanh mướt như nhau.
Như nước mắt buồn đau mà rơi xuống
Hay vì hạnh phúc mà bay lên
Buồn vui dễ mấy ai quên?
Ai cũng có trong khoang ngực mình
Màu mướt xanh như thế
Về một thời đam mê như thể
Cạn kiệt xanh từng ngón tay mình
(Hoàng Anh Tú)

Cậu là cả những năm tháng đã từng mướt xanh trong khoang ngực tớ, một thời đam mê và cạn kiệt từng ngón tay.

Giá mà Doremon có thể cho tớ mượn chếc túi thần kì. Tớ sẽ du hành qua 10 năm ánh sáng, gặp cậu trong cơn mưa thu chầm chậm nhẹ nhàng, cậu vẫn ở đó, một cô bé ngây thơ chăm chỉ học bài, tớ của 10 năm sau cũng vẫn chỉ là một cô bé lạnh lùng, kiêu hãnh giấu kín nỗi niềm riêng trong tim.

Tớ bây giờ đã biết sống kỉ luật hơn, không còn thức thâu đêm xem phim nữa, cũng chẳng dán mắt vào màn hình điện thoại thông minh, tớ có khá nhiều mối bận tâm mới. Để kể ra hết thì thật dài, vậy hẹn khi nào gặp tớ sẽ hàn huyên tâm sự được không? Cậu biết không, tớ biết ơn cậu rất nhiều, thời gian này có một bạn đồng hành ngày đêm với tớ đó là “Phép màu” trước khi gặp bạn ấy thậm chí tớ còn không nhớ đến cậu, khi gặp và thực hành cùng nhau thì tớ đã nhận ra thời gian trước tớ liên tục thiếu thốn tiền bạc, sức khỏe thì suy giảm trầm trọng, công việc không thuận lợi, các mối quan hệ mệt mỏi, Tớ lao đao trong thế giới này, đổ lỗi và yếu đuối là do không có sự biết ơn, trân trọng những gì mình đã có và đang có.

Thời gian không đời nào có thể chia cắt tớ và cậu nhưng thời gian là liều thuốc quên hiệu nghiệm sau một lần uống. Chẳng hiểu vì sao sự cám dỗ lại mạnh mẽ đến như vậy? Phải chăng do cậu quá trầm mặc, còn tớ thì thiếu lòng biết ơn?

Trong Phép màu tớ thấy mình, tớ sửa mình, tớ biết ơn, tớ sống trong sự kì diệu, cậu sẽ không hiểu nổi khi cậu chưa đọc nó.

Sống hay là tồn tại, chịu vùi lấp hay vươn tới những vì sao, hãy trải nghiệm và cảm nhận lòng biết ơn sâu sắc, bí mật đầy quyền năng này một khi đã nắm được sẽ không bao giờ trôi tuột về phía thất bại.

Chỉ một từ để thay đổi diệu kì. Qua những lời dạy cổ xưa của các nền văn minh linh thiêng, người ta thường hiểu nhầm. Chỉ một số ít có thể nhận ra rằng đó thực ra là một câu đố, khi đã giải được ý nghĩa câu đố ấy, vén bức màn bí mật thì thế giới hoàn toàn mới đang xuất hiện trước mắt ta.

Cuối thư, chúc cậu sẽ mãi hạnh phúc, dù tớ ở hiện tại có cách xa về phía ngược nắng 10 năm hay xuôi gió 10 năm nữa, nhưng tớ luôn tin, hoa thơm quả ngọt tớ nhận hôm nay là điều tuyệt với cậu đã gieo trồng rất nhiều năm trước. Cảm ơn cậu rất nhiều!

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top