Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Sẽ Có Cách Đừng Lo

BÀI DỰ THI 67:
Họ tên: Võ Huỳnh Minh Thư
Cuốn sách: Sẽ có cách, đừng lo - Tuệ Nghi
---
Gửi em,
Một năm qua đi, quá nhiều biến động, quá nhiều đổi thay, niềm vui thì quá ít mà những mất mát, nỗi buồn khó bộc bạch thành lời thì quá nhiều

Còn em, đứng giữa vạn biến cuộc đời, chắc cũng đã mệt mỏi lắm nhỉ?
Khi những tâm huyết, hăng say của em đổi lại chỉ là sự vô tâm, hời hợt của người khác...
Khi em bất đắc dĩ có những mối quan hệ vì lợi ích chứ chưa bao giờ trao đi sự chân thành…
Nhưng “mỗi người xuất hiện trong cuộc đời em đều có sứ mệnh riêng của họ. Có người khiến em đau thì ắt sẽ có người khiến em hạnh phúc…Cuộc đời là trải nghiệm, mọi chuyện xảy ra đều có lý lẽ riêng của nó. Khi em chấp nhận nó như một điều hiển nhiên, em tự khắc sẽ biết cách vượt qua nó”.
Còn em, đứng giữa vạn biến cuộc đời, chắc cũng đã mệt mỏi lắm nhỉ?

Khi em nhận ra thứ em từng dốc sức theo đuổi đó, tới lúc đạt được, em lại bị chính nó giáng một cái tát sảng hồn vào mặt...em biết mình đã sai lầm…

Khi gặp phải những con người thức tỉnh đầu óc mơ mộng về cuộc sống trải đầy hoa hồng của em rằng đời này thật ra đầy rẫy những gai nhọn của sự bất công…

Nhưng “đừng than thở cuộc sống thiếu công bằng, việc đó không mang công bằng cho em, chỉ có hành động mới mang lại thứ em muốn”.

Còn em, đứng giữa vạn biến cuộc đời, chắc cũng đã mệt mỏi lắm nhỉ?
Khi em dốc lòng cố gắng cho việc gì đó nhưng kết quả nhận lại được chỉ là một con số 0 tròn trĩnh...
Khi em nghiễm nhiên tự đưa tay hong khô đi những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên gò má trước những áp lực mà bản thân đang phải gồng mình gánh chịu, những ngổn ngang trong lòng rồi cũng chỉ biết giấu nhẹm trong nụ cười an nhiên vì ngoảnh đi ngoảnh lại, chẳng có bức tường nào để dựa vào, để được thấu hiểu, được sẻ chia...

Nhưng “vượt qua được hết mọi phạm trù của đớn đau thì không gì có thể quật ngã em được nữa”.
Cuối cùng, em bắt đầu cảm thấy chao đảo giữa vô vàn kẻ qua người lại, cảm thấy chới với giữa chi chít toan tính sân si và cảm thấy tương lai thật bấp bênh dù rằng đoạn đường em đi chỉ mới là một nửa…

Và em thấy đó, trong em cũng có "me"…
Ừ, tôi đã gặp chuyện như thế trong một năm qua và tôi biết rồi sẽ lại gặp nhiều thứ phức tạp hơn nữa trong thời gian sắp tới, bởi lẽ cuộc sống này sẽ chẳng vì tôi yếu đuối mà trở nên ảm đạm, buông tha cho tôi đâu nhưng rồi “sẽ có cách, đừng lo” – cuốn sách viết bởi Tuệ Nghi mà tôi sẽ cất gọn vào chiếc hộp thời gian để nó trở thành người bạn đồng hành cùng mình trên suốt hành trình dài và rộng của cuộc đời, như một lời nhắn nhủ rằng dù bản thân có bầm giập với những vết thương thì chỉ cần hơi thở vẫn còn ấm nóng, trái tim vẫn còn rạo rực từng nhịp đập thì đừng làm tiêu tan nhuệ khí của chính mình – “cuộc đời chẳng dìm ai vào bể tuyệt vọng cùng cực, có chịu đứng dậy đi tiếp hay không vẫn là sự lựa chọn của mỗi người” và cũng như một lời an ủi, động viên, như một chút màu hồng điểm tô trên bức tranh rất xám! - “Không có gì là mãi mãi kể cả những nỗi buồn cũng thế phải không em?”

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top