Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Sống Vui Cùng Con Tự Kỷ

[BÀI DỰ THI SỐ 075]
Họ tên: Nguyễn Thị Lam
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: “Sống vui cùng con tự kỷ”


“Sống vui cùng con tự kỷ” - Cuốn sách không chỉ giúp ta hiểu hơn về một phần thế giới mà còn lay động sự đồng cảm trong mỗi chúng ta.

Cuốn sách khiến ta biết tôn trọng, biết hành động vì sự khác biệt chứ không phải sự phân biệt!

Tùng, cắc, cắc cắc tùng tùng
Rộn ràng trống ếch tưng bừng trung thu
Cùng gõ trống, cùng ngao du
Cùng con hát khúc vi vu cuộc đời
….
Gửi Nắng vào một ngày mùa thu tháng 9!

Mỗi độ thu về, chút nắng ấm áp cùng những cơn gió nhảy nhót bên hiên nhà lại khiến ta gợi nhớ về những mùa trung thu của tuổi thơ. Trung thu như những chiếc đèn ông sao lấp lánh trong tiềm thức để rồi chiếu sáng cả một vùng trời ký ức. Trung thu kỉ niệm không chỉ có bánh dẻo, bánh nướng, tiếng trống rạo rực,…mà khi lớn lên khiến tớ cảm nhận rõ hơn tình cảm của bố mẹ dành cho chúng ta.

Trung thu của tuổi thơ là vậy nhưng lớn lên trung thu còn khiến tớ nhớ về một kỉ niệm khó quên nữa…!

Hồi sinh viên, tớ có làm thêm một số công việc để trang bị cho mình kiến thức, kỹ năng cũng như trang trải một phần thu nhập. Trong số công việc đó có công việc hỗ trợ các em nhỏ tự kỷ.

Trong những ngày mới ra trường, tớ đến dạy tại một ngôi trường cho trẻ đặc biệt. Nói là trường nhưng chỉ có 4, 5 bạn học cùng nhau. Bạn lớn có bé có. Lần đầu tiên trong đời tớ dạy múa hát cho các em ý. Với trẻ thường chỉ cần làm mẫu các em có thể ghi nhớ và làm theo. Đối với các em đặc biệt dường như đây là nhiệm vụ khó khăn vì ngôn ngữ, chú ý, bắt chước…của các em chưa tốt.

Sau mấy ngày cố gắng, mấy cô trò chúng tớ cũng tập xong. Những tưởng tối trung thu sẽ vui vẻ lắm. Vậy mà trong lúc tớ đang cắt bánh thì một cô bé trong lớp chạy lại, vồ lấy cả chiếc bánh trung thu. Chiếc bánh nát be bét như buổi trung thu hôm đó vậy! Buổi trung thu kết thúc trong im lặng.

Khi mọi người bỏ mặc cô bé đó thì có điều gì như thôi thúc tớ lại gần em. Bởi thường ngày khi học với tớ, ban ý cũng rất vui vẻ, thậm chí hào hứng giúp cô và các bạn.

Lúc tớ lại gần, cô bé đó tỏ ra không thích nhưng sau khi thấy tớ nhẹ nhàng và ân cần hỏi han. Cảm thấy như được tin tưởng và an toàn, bỗng một hành động của cô bé khiến tớ rất bất ngờ. Cô bé ôm chầm lấy tớ và khóc nức nở như chưa bao giờ được khóc. Bên trong một đứa trẻ với bề ngoài nghịch ngợm như để phản kháng lại thế giới với những áp đặt vẫn mãi là những tâm hồn trong sáng và non nớt cần được yêu thương. Cô bé nói trong tiếng khóc: Cô ơi! Con buồn lắm! Mẹ chỉ coi con như đồ bỏ đi! ….

Thế giới của những cô, cậu bé tự kỷ trước nay thế giới vẫn ví như những mảnh ghép Blue – những mảnh ghép màu xanh dương đầy bí ẩn chứ không chỉ là một trạng thái thu mình, không thích nói chuyện mà chúng mình thi thoảng bảo nhau” Mày bị tự kỷ ah!”.

“Sống vui cùng con tự kỷ” không phải là một cuốn sách phát triển bản thân nhưng được viết bởi một người gấp chúng ta 3, 4 lần tuổi đời. Cuốn sách là những mẩu chuyện nhỏ, những chia sẻ thực lòng của một người cha cả đời vì đứa con của mình. Chính những con người vượt qua thử thách khắc nghiệt của cuộc đời sẽ cho chúng ta những bài học. Một trong những điều khiến ông vượt qua và giúp con hòa nhập là nhờ tình yêu thương con và tinh thần say mê, học hỏi tìm hiểu kiến thức. Một điều rất đáng giá để những người trẻ như chúng ta học tập. Hóa ra tình mẫu tử không chỉ là tình cảm thiêng liêng cao quý mà còn thật vĩ đại vì nó tạo ra cuộc đời mỗi chúng ta, cuộc đời mỗi em nhỏ!

Tớ định bỏ qua những trang đầu nhưng những trang đó là những trang cảm xúc nhất! Một cuốn sách không chỉ có kiến thức mà quan trọng là cảm xúc. Một cuốn sách duy nhất từ trước đến giờ khiến tớ không cảm thấy bị thử thách về lòng kiên nhẫn. Nếu Nắng là của quá khứ thì hiện tại tớ là Ban Mai. Nắng không chỉ ấm áp, vui vẻ mà Ban Mai còn là sự khởi đầu.

Khởi đầu cho những suy nghĩ sâu sắc hơn và quan trọng là phải hành động mạnh mẽ hơn. Hành động vì cha mẹ, vì bản thân, vì xã hội, vì những con người còn bất hạnh, kém may mắn…Học hỏi, tìm hiểu hơn nữa nhưng cũng không quên chăm sóc bản thân cho tốt.

Chúng ta sinh ra ai cũng có những phần tốt đẹp. Khi lớn lên vì một lý do nào đó như những củ hành thêm những chiếc vỏ mà vô tình chúng ta khoác lên vẻ ngoài của người lớn trong một xã hội còn đó sự bon chen, hoài nghi,… “Thấu hiểu là tên gọi khác của yêu thương. Nếu bạn không thể thấu hiểu thì bạn chẳng thể yêu thương” (Thiền Sư Thích Nhất Hạnh). Đôi khi giữa một thế giới vội vã như các trang mạng facebook, zalo… mà chúng ta vô tình đã bỏ quên về sự thấu hiểu. Một thế giới khiến chúng ta dễ phán xét nhau hơn là nhìn vào những điều tốt đẹp.

“Bụi thế gian làm nhòa đi tất cả
Chỉ có tình người còn mãi ở trong ta”

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top