Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã

[BÀI DỰ THI SỐ 185]
Họ tên:Vũ Hà Nhi
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: "Tiếng gọi nơi hoang dã" của Jack London


Ngày 29/9/2019
Gửi cậu - tôi của 2 năm trước!

Đã hơn 2 năm từ khi trang sách ấy khép lại, cuộc sống mà cậu từng mơ ước có lẽ tôi đã không làm được. Sau kì thi chuyển cấp thì tôi đã chật vật trong việc cố gắng làm quen với những người bạn mới, quen với cách học mới ở một ngôi trường hoàn toàn mới. Có lẽ bởi thế mà thời gian cứ trôi đi, tôi chỉ nhận ra khi mà tôi sắp phải đối mặt với bài kiểm tra và thi giữa kì.

Đôi lúc tôi cố tình thức thật khuya, khi mà xóm làng đã không còn sáng đèn, ngồi lặng nhìn mọi thứ sau màn đêm và chợt nhớ về cậu - tôi của 2 năm trước. Cậu từng rất yêu đời, lạc quan và hay cười. Nhiều lúc nhìn vào trong gương mỉm cười nhưng nụ cười ấy không đẹp như nụ cười của cậu.

Nhưng hình như nụ cười ấy của cậu vẫn thật kì diệu khi nó làm tôi nhớ tới hình ảnh cậu mỉm cười khi đọc tới cái hình ảnh của con chó Buck trở về với chính nó, một con sói đầu đàn dũng mãnh.

Tôi nhớ tới cậu và nhớ tới cuốn sách đầu tiên cậu và tôi đọc hết từ đầu tới cuối: "Tiếng gọi nơi hoang dã" của Jack London. Hành trình từ một chú chó nuôi của ngài thẩm phán trở thành con sói đầu đàn trải qua thử thách, sự tranh chấp sống còn của bầy chó để sinh tồn, mà ngày ấy cậu chỉ nghĩ đó là cuộc sống của loài chó ở 1 nơi nào đó lạnh lẽo của Trái Đất. Nhưng cho tới bây giờ có lẽ tôi mới nhận ra đó còn là cuộc sống của con người... Và để có thể sống trong cuộc sống ấy cần sự học hỏi, dũng cảm, khôn khéo và cả tình yêu thương nữa.

Mải mê học, mải mê lo cho mình mà có lẽ tôi đã quên đi tình yêu thương. Một sự quan tâm chân thành, những cử chỉ đơn thuần nhưng rất cần thiết giống như Thornton đã giành cho Buck. Cuộc sốnh có lẽ sẽ dễ dàng và nghĩa hơn nếu có tình yêu thương cậu nhỉ!

Xin lỗi đã không thể biến mơ ước của cậu về tôi - cậu của 2 năm sau thành sự thật. Nhưng cảm ơn cậu đã đọc hết cuốn sách ấy để cho tôi có cơ hội nhìn lại và cảm nhận lại nó.. một cách sâu sắc hơn. Tôi sẽ sống và học cách yêu thương nhiều hơn, cho đi nhiều hơn và đặc biệt là đọc sách nhiều hơn nữa (cười) dường như sách là thứ giúp mình trau dồi thêm yêu thương để có thể trao yêu thương tới mọi người.... Và tôi sẽ giữ lại cho mình nụ cười ấy của cậu nữa (cười toe toét :))

Chào cậu. Hẹn một ngày không xa khi nhớ tới cậu, tôi có thể mỉm cười.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top