Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Tôi Có Một Chén Rượu, Có Thể Xoa Dịu Hồng Trần

BÀI DỰ THI 114:
Họ tên: Chi
Cuốn sách: Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần - Quan Đông Dã Khách
---
Chúng ta, ai cũng sẽ có một câu chuyện.
Và đây là câu chuyện của mình.

“Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần” là tuyển tập 13 truyện ngắn, mỗi câu chuyện có mỗi ý nghĩa khác nhau, mà phần nhiều là về tình yêu. Bản thân thật ra chưa từng thích tiểu thuyết ngôn tình, mình vốn không thích những cuốn sách dày cộm cùng những câu chuyện tình yêu sến sẩm và phi thực tế. Nhưng đây là một ngoại lệ- rất khác. Mình không biết quá nhiều về tác giả- Quan Đông Dã Khách, nhưng một điều chắc chắn, tác giả có một thế giới nội tâm và cách nhìn cực kì phong phú, rất đời, rất mộc nhưng làm người ta vừa thổn thức lại vừa đau lòng, đúng cái kiểu "Người viết truyện là kẻ tàn nhẫn" làm "người đọc truyện tan nát con tim".

Cuốn sách thật sự rất hợp với những ngày mưa, ngồi bên cửa sổ mà nhâm nhi “chén rượu” chứa đựng những tâm sự cuộc đời.

Người say luôn nói những lời thật lòng.
Mà người tỉnh thì thích nghe chuyện của kẻ say.

“Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần” thật ra không phải chỉ có mối tình của những kẻ yêu nhau, chữ “yêu” ở đây bao hàm và rộng lớn hơn nhiều: tình yêu giữa người với người, bạn bè, tình yêu gia đình,… Mà cái hay là, không phải mọi kết cục đều là tương phùng. Đôi khi là chia li, nuối tiếc, hợp rồi tan hay những hồi ức cũ kĩ, đau lòng đến mức khiến người ta thương cảm. Nhưng thật ra thế gian này là vậy, cuộc sống đâu phải luôn là màu hồng? Cái làm bản thân dằn vặt và nghĩ ngợi nhiều hơn chính là vì, những câu chuyện ở đây là thật, của những con người thật xung quanh tác giả, họ là “kẻ say” mượn rượu kể chuyện, tác giả là “người tỉnh” chép truyện, khiến cái cảm giác đau lòng khi đọc tự nhiên nhân đôi. Ngẫm thấy, nhân gian rộng lớn như vậy, có những chuyện xảy ra mà mình không ngờ tới, có những sự chia li, được mất tuy không xảy đến với mình nhưng chắc gì đã không xảy ra với người khác. Đôi khi cũng không phải là “không” mà chỉ là “chưa” đến mà thôi.

“Chẳng có ai bắt buộc phải ở bên nhau hay không nên ở bên nhau, tất cả những câu chuyện tan hợp hợp tan có lẽ đều đã được số phận định sẵn”.

Đọc không chỉ để ngẫm những câu chuyện trong nhân gian, đọc còn để cảm thấy sự xoay chuyển trong lòng mình. Vui, buồn, ngọt, đắng xảy ra trong đời vốn là điều không thể tránh khỏi, nhưng chấp nhận được và bước tiếp hay không lại là chuyện khác. Nhưng nếu một cuốn sách chỉ khiến người ta cảm thấy canh cánh trong lòng thì chắc chắn mình đã không chọn nó. Sau mỗi lần đọc lại, nó đều để lại cho mình một khoảng lặng, đó là cảm giác sau tất cả những gì đã qua, có thể nhìn lại mọi thứ bằng một ánh nhìn nhẹ nhàng hơn, thanh thản hơn. Cuối cùng, cũng là buông bỏ được. “Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần” thật sự hương vị có thể xoa dịu tâm hồn, ôm ấp và vỗ về những con người đã đi qua bao mùa bão giông.

Mong tất cả những ai có duyên đến với quyển sách này đều tìm thấy được sự an ủi ở trong lòng và dù cho “Câu chuyện có thể không đủ đẹp, nhưng may sao thế gian này vẫn đẹp" (Quan Đông Dã Khách).

“Những chuyện trong nhân gian có rất nhiều điều hối tiếc, nhưng mong rằng bạn có thể bốn mùa vô lo…”

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top