Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Tuổi Trẻ Đáng Giá Bao Nhiêu?

[BÀI DỰ TH SỐ 108]
Họ tên: Hạ Thị Mỹ Hạnh
Cuốn sách cùng bạn trưởng thành: “Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu”


“Ngừng việc than rằng nghe nhiều đạo lí mà không có được một cuộc đời tốt đẹp. Mọi đạo lí đều vô dụng nếu bạn không làm gì.“

Tôi bây giờ và tôi khi ấy là một nhưng lại giống như hai con người khác nhau ở hai thời điểm khác nhau, như một điều gì đó thật lạ lùng vậy.

Nhớ lại khi ấy, tôi đang đứng trước kì thi với bao áp lực đặt lên người. Tôi vùi mình vào đống đề cương, những cuốn sách tham khảo, sấp bài tập mà giáo viên của tôi giao cho, chưa kể đằng sau đó là kì vọng của bố mẹ và cũng chính là kì vọng của bản thân tôi dành cho chính mình. Tôi ngày đêm ôn luyện với hi vọng đỗ vào ngôi trường Đại học mà tôi mong muốn bấy lâu nay. Năm ấy tôi cố gắng thật nhiều, tôi cố gắng bao nhiêu thì hi vọng bấy nhiêu. Nhưng mọi chuyện thật tệ đến với tôi giống như 1 cơn ác mộng của cuộc đời.

“Tôi trượt trường Đại học mà bao lâu nay tôi vẫn ước mơ” nghe thật đau đớn và xót xa phải không? Bao nhiêu kì vọng bỗng chốc biến thành thất vọng. Tôi chán nản, cảm giác thất sự thật tồi tệ, tôi muốn buông xuôi mọi thứ và chẳng tìm cho riêng mình một lí do khiến tôi vui. Bao suy nghĩ trong đầu tôi xuất hiện, nghĩ lại những năm tháng cấp 3 tôi chẳng làm được gì. Thành tích học tập thì không tới đâu, lại lười tham gia hoạt động xã hội, ngại giao lưu và còn chẳng có lấy một điểm gì đặc biệt.

Tôi tự trách bản thân rồi lại tự đổ lỗi cho cuộc đời, rằng tại sao lại bất công với tôi đến vậy, tôi dường như đang cố tìm cho mình một lời biện minh hoàn hảo nhất. Tôi ghen tị với bạn bè , tôi cho rằng họ may mắn hơn tôi, rằng cuộc đời như đang thêm vị cho họ vậy, nói vậy có lẽ các bạn sẽ nghĩ tôi nhỏ mọn phải không? Tôi đã khóc, và tự đặt ra cho mình những câu hỏi rằng tôi đang muốn gì? Chỉ vì trượt ĐH mà tôi như u mê, lạc lối chẳng khác nào 1 con lai lạc giữa rừng hoang sâu thẳm không tìm nổi lối ra. Tôi kể những điều này không mong các bạn sẽ thông cảm cho tôi mà tôi muốn các bạn biết tôi trong quá khứ đã từng gục ngã ra sao.

Nhưng rồi khoảng thời gian mà tôi giống như một kẻ đần độn và ngu ngốc ấy, một cơ duyên đến với tôi để tôi tin rằng phép màu thực sự tồn tại.

Lang thang trong hội sách, giống như một điều gì đó trong cuộc đời để tôi tìm đọc cuốn sách “Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu“. Sau những ngày tháng suy sụp ấy, cuốn sách xuất hiện khiến tôi trở thành lữ khách trên sa mạc mà vui sướng khi bắt gặp trước mắt là một ốc đảo xanh, thổi vào tôi như một cơn gió khiến tôi thay đổi để trở thành tôi của hiện tại. Từ một người muốn buông xuôi mọi thứ, đứng trước một vấn đề nhỏ mà cũng nghĩ rằng nó giống như một lão khổng lồ tàn bạo phá hủy cuộc đời mình.

Giờ đây tôi tìm cho mình một lối ra, một con đường mới, tôi quyết định thi lại, đỗ vào một ngôi trường mới, tôi tìm lại niềm vui cho cái tuổi đôi mươi ngây dại ấy. Tôi không còn đổ lỗi cho hoàn cảnh, chấp nhận những gì mình đang có, trân trọng và cố gắng thực hiện con đường mới mà tôi đang theo đuổi.

“Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu“ còn để lại cho tôi bài học thật quý giá, rằng tuổi trẻ không bao giờ quay lại, phải sống thật nồng nhiệt để không phí hoài thanh xuân. “Can đảm để bước ra khỏi vùng an toàn, can đảm để làm điều mới, can đảm để trải nghiệm.”

Quả thật, tôi đã thay đổi, tôi luôn cảm ơn quá khứ đã cho tôi bài học, cảm ơn “Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu" đã chô tôi động lực, dạy tôi cách thay đổi, để tôi trưởng thành như hôm nay. Tôi mong rằng tôi của sau này sẽ là một cô gái mạnh mẽ, sẽ luôn vui vẻ, bình an, hạnh phúc, và sống một cuộc đời thật ý nghĩa.

"Cuộc đời dài nhưu vậy, người có thể cười đến cuối cùng mới là người hạnh phúc nhất".

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top