Giỏ hàng

Cuốn Sách Truyền Cảm Hứng - Vững Tâm Bền Chí Ắt Thành Công

BÀI DỰ THI 16:
Họ tên: Freeleerf
Cuốn sách: Vững tâm bền chí ắt thành công - Angela Duckworth
------
Gửi "Grit" bạn tôi và tôi-tương-lai,

Tớ nhớ lần đầu tiên gặp cậu, nghĩ lại chắc là phải dùng từ định mệnh.

Vào tuần cuối ôn thi học kì tớ đã lại nghe theo sự chán nản của tớ. Nếu không phải vì tớ không thể chịu đựng 4 tiếng "ôn thi" mà đã lượn qua giá sách thư viện thì tớ đã chẳng bao giờ gặp cậu, hoặc là chẳng gặp được cậu sớm như vậy.

Lần đầu gặp cũng thật buồn cười. Tớ nhìn thấy trước tiên không phải mặt cậu mà là biển 194 - số chứng minh nhân dân thư viện của cậu - kèm theo chuyên môn cậu được đào tạo bài bản - tâm lí. Một cuốn sách thật thẳng thắn (tất cả sách trong thư viện đều thẳng thắn như vậy).

Và sau đó, cậu giới thiệu tên. À không, cậu giới thiệu gia đình của cậu trước. Mẹ cậu là Angela Duckworth (tớ chẳng biết đâu). Rồi cậu mới giới thiệu tên cậu, "Grit". Sợ tớ không hiểu, cậu nói thêm, tên tiếng Việt của cậu là "Vững tâm bền chí ắt thành công". Wow... một cái tên Việt đầy ý nghĩa (và tớ nghĩ là không bình thường), chắc con người cậu cũng thú vị như vậy. Tớ quyết định gọi cậu bằng cái tên mẹ cậu đặt thì hơn. Grit. Khi tìm cậu, nói rằng có thấy "Grit" chị để chỗ nào trên bàn không nghe dễ dàng hơn hẳn có thấy "Công" chị để ở đâu không, nhỉ!

Quay trở lại hôm đó, tớ đã vác cậu lên theo tớ cùng đống sách vở ôn tập. Một đứa không thể nào học liên tục và tập trung như tớ đã tìm một cái cớ thật chính đáng để không phải nhìn vào đống vở và bài tập đó quá lâu …bằng cách đọc sách. Tớ lười học thế đấy mà toàn bị mấy đứa bạn học bảo suốt ngày học, chăm chỉ. Ôi toàn những từ chẳng đúng gì cả. Nhỉ?

Nhưng mà, tớ ấy, cũng là một người cẩn trọng trong việc kết giao, tớ phải đánh giá lựa chọn rồi mới quyết định làm quen cậu. Cho nên, tớ đã bị những lời khen mà người ta tặng cho cậu, cậu treo trước ngực như những tấm huy chương danh dự, làm lóa mắt và thật lòng muốn xem cậu sẽ trò chuyện như thế nào.

1 buổi, rồi 1 tuần. Tớ tìm cậu liên tiếp trong những ngày lên thư viện ôn bài, như một cớ chính đáng để khỏi phải học và không bị mang tiếng lười biếng. Nếu điểm tớ có thấp, tớ cũng sẽ ngẩng cao đầu nói rằng, tại tớ mải đọc sách chứ không phải vì tớ lười biếng nên điểm thấp.
 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top