Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Bạn Còn Nhớ Giấc Mơ Của Mình?

BÀI DỰ THI 167: BẠN CÒN NHỚ GIẤC MƠ CỦA MÌNH?

Họ và tên: Đoàn Thanh Thảo

/Ngôi sao sẽ sáng nhất khi bầu trời tối, và giấc mơ sẽ đẹp nhất khi bạn đấu tranh cho ước mơ của mình… Hãy biết rằng: “Ta trở nên lớn lao, vĩ đại là nhờ có những giấc mơ.”/

---

Tôi nhìn thấy em dưới bầu trời đầy nắng. Gió vuốt lên mái tóc em dịu dàng. Những dòng nắng vàng như mật ngọt chảy trên bờ vai nhỏ của em. Em đưa tay, cố gắng hứng những giọt nắng đầy tinh nghịch, nụ cười hồn nhiên, vô tư cùng đôi mắt long lanh như ngọc, không vướng bận chút ưu phiền nào của cuộc sống.

Tôi nhìn thấy hình ảnh của tôi trong em, của những năm tháng ngày còn ngây dại, những ngày bé xíu với những suy nghĩ ngây ngô về ước mơ tuy trẻ con, mà thuần khiết, tinh khôi, đẹp đẽ đến lạ thường. Em bảo tôi rằng sau này em muốn làm phi hành gia vũ trụ, em muốn mang một vì sao về và giấu riêng em thôi. Em làm tôi bật cười trước sự ngây ngô ấy. Nhìn vào đôi mắt trong veo của em, tôi bảo em hãy giữ thật chặt ước mơ đấy nhé, hãy cất nó thật sâu trong trái tim em, để nó khắc ghi, thấm vào trong tâm hồn em, nhớ nhé. Bởi vì ai cũng đã từng ước mơ những điều kỳ diệu như em, nhưng không phải ai cũng nhớ, họ đã cất những giấc mơ ấy vào nơi nào nữa rồi.

Chẳng phải người ta muốn cất những giấc mơ ấy đi đâu, họ yêu chúng chứ, muốn giữ chúng ở lại bên mình, muốn chúng không còn là những bến bờ giữa mộng tưởng và thực tại. Thế nhưng, thực tế cuộc sống đã vô tình níu lấy đôi cánh khi những ước mơ ấy muốn bay thật cao, thật xa.  Không phải ai cũng có thể chạm tới những giấc mơ của mình. Đó thực sự là một hành trình dài và hoàn toàn không phải là một con đường được rải hoa hồng. 

Vì cuộc sống ấy mà, nó khắc nghiệt lắm, nó tàn nhẫn lắm, thời gian để ta đương đầu với cuộc sống dễ dàng phủ một lớp bụi dày, nhuốm màu sắc phong trần của thời gian cho giấc mơ của ta. Để rồi một lúc nào đó, ta giật mình nhận ra mình đã bỏ quên mất giấc mơ của mình, rồi nó sẽ chỉ còn là những nuối tiếc, là những điều chỉ là ao ước mà thôi. 

Cũng có thể là những khoảnh khắc bất lực khi ta nhìn thấy khoảng cách đến với giấc mơ sao mà xa đến như vậy, bất lực khi nhìn giấc mơ sượt qua tay mình mà không thể nắm lấy, bất lực khi giấc mơ ấy sao mà cao vời vợi, còn mình lại ở dưới cùng nơi sâu thẳm mà khó thể chạm tới. Quá nhiều lần thất bại đẩy chúng ta xuống hố sâu tuyệt vọng, làm ta mất niềm tin vào bản thân, làm cho ta chán ghét chính mình, làm ta vứt bỏ ước mơ còn dang dở ấy. Giấc mơ của chính chúng ta-nhưng lại chính là thứ để lại cho ta lỗ hổng tâm hồn đau đớn nhất. 

Vậy ước mơ, được ước mơ là đúng hay là sai? Ta có nên ước mơ không? Nếu bạn hỏi tôi, tôi chắc chắn sẽ nói: “Có, hãy ước mơ đi”. Chỉ khi đi qua những thăng trầm cuộc đời, ta mới thấy cái nốt trầm của cuộc sống, là giấc mơ đã mất đi từ bao giờ . Và chỉ khi đứng trước những xô bồ cuộc sống, khi cuộc sống cắt những vết thương đầy đau đớn cho tâm hồn bạn, thì ước mơ, lại trở thành liều thuốc chữa lành tuyệt vời nhất. 

Giấc mơ vẫn luôn ở đó, chẳng bao giờ biến mất, nhưng chỉ nhìn thấy được khi bạn muốn, khi bạn sống hướng đến giấc mơ của mình.Có những người không dám mơ, vì họ sợ thất bại, họ sợ họ sẽ gục ngã, nhưng với tôi, những người như vậy mới thực sự là những người thất bại thật sự, họ thất bại trong chính cuộc sống của họ. Bạn tôi ơi, bạn đã bao giờ nghĩ rằng, những ước mơ của bạn chính là cốt lõi để bạn tồn tại, cất cái hèn nhát đi, đừng để sau này nhìn lại, những ước mơ chỉ là một hồi ức trong miền ký ức của bạn. 

“Muốn thì người ta sẽ tìm cách, không muốn thì người ta sẽ tìm lý do”. 

Đừng lấy hoàn cảnh làm lý do cho sự chùn bước của bạn. Trong cái góc khuất của những lý do để mà chùn bước ấy, là hình bóng của một con người hèn nhát, đáng xấu hổ. Không có lần chạm tay vào ước mơ nào mà đầy ngọt ngào, nhưng nó thực sự xứng đáng, mỗi lần vấp ngã là một lần trải nghiệm. Giấc mơ sinh ra để cho bạn chinh phục nó, chứ không phải cất để dành, đừng phí hoài cuộc sống đẹp đẽ mà tạo hóa đã trao cho bạn, bạn chỉ sống một lần mà thôi. Nếu không phải bây giờ thì sẽ là không bao giờ nữa.   

Ngôi sao sẽ sáng nhất khi bầu trời tối, và giấc mơ sẽ đẹp nhất khi bạn đấu tranh cho ước mơ của mình. Để những khó khăn cuộc đời khuất phục bạn không còn dám mơ ước là điều ngu dốt nhất mà bạn có thể làm. Hãy biết rằng: “Ta trở nên lớn lao, vĩ đại là nhờ có những giấc mơ.”

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top