Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Cậu Đã Bước Qua Đời Tôi Như Thế

BÀI DỰ THI 107: CẬU ĐÃ BƯỚC QUA ĐỜI TÔI NHƯ THẾ

Họ tên: Lam Trà

/Người ta thường nói, tình yêu thường đến bất ngờ, chúng ta không thể lường trước được và mọi tiêu chuẩn trước đây cứ thế bị lãng quên, tất cả gói ghém lại chỉ có cậu./

---

Từ người thương rồi cũng hóa người dưng, huống chi là cái danh xưng người yêu cũ cũng chẳng phải? Tôi chợt nhận ra điều đơn giản đó sau một thời gian nghĩ ngợi về mối quan hệ của chúng tôi. Cũng đã nhiều năm trôi qua rồi, cậu bây giờ cũng chẳng phải là mối bận tâm của tôi nữa, chúng ta chỉ đơn giản lướt qua nhau, để lại trong nhau những tiếc nuối …thế thôi.

Những năm tháng thanh xuân đó, tôi gặp cậu. Trong cái thế giới của con người sống nội tâm, rất khó để rung động một ai đó, nhưng sao khi gặp cậu, cái cảm giác ấy dường như tan biến, tôi tưởng chừng như chúng tôi đã quá thân quen. Người ta thường nói, tình yêu thường đến bất ngờ, chúng ta không thể lường trước được và mọi tiêu chuẩn trước đây cứ thế bị lãng quên, tất cả gói ghém lại chỉ có cậu. Tôi đã yêu thầm cậu trong những năm tháng ấy ,một tình yêu thầm lặng, không phô trương nhưng bình yên biết bao. Những năm tháng cấp 3 đó, chúng tôi ở bên nhau, có nhau và cùng trải qua thời thanh xuân ngọt ngào cùng nhau. Nhưng tiếc rằng ….mối quan hệ của chúng tôi không là gì cả, trên tình bạn nhưng không bao giờ chạm đến tình yêu.

Có tình cảm nhưng không dám nói ra, chỉ dám giữ trong lòng. Thế rồi cũng đến ngày chúng tôi xa trường, bước vào giảng đường đại học. Tôi và cậu, mỗi người một ước mơ, hoài bão, mỗi người chọn cho mình một lối đi riêng. Giữa chúng tôi có quá nhiều khoảng cách …. Đâu phải cứ chân thành là sẽ đổi được chân tình. Đâu phải cứ moi hết tâm can ra thì người ta sẽ thật lòng đối đãi. Cuộc sống mà, khắc nghiệt thế đấy. Tôi tự hỏi, tình cảm bấy lâu nay cậu dành cho tôi là như thế nào? Những tin nhắn lúc đêm khuya, những lời tâm sự của chúng ta với nhau, tất cả chỉ như gió thoảng mây bay thôi sao ….

Tôi yêu cậu điên cuồng, say đắm. Dâng hết những cảm xúc mãnh liệt nhưng chứa đựng biết bao ngô nghê, ngây dại. Cậu là tình đầu, cũng là người nhẫn tâm rạch nơi tim tôi một vết dài loang lố. Nếu không yêu tại sao cậu lại gieo cho tôi biết bao hy vọng, bao niềm tin để rồi ….? Trong những tháng ngày ở giảng đường, tôi và cậu vẫn có nhau, vẫn đưa đón nhau mỗi khi tan trường, vẫn nói chuyện với nhau vui vẻ. Thực ra tôi với cậu không có nhiều chuyện để nói, chỉ đơn giản là tôi muốn nói chuyện với cậu, muốn hiểu thêm về thế giới của cậu ,nhưng sao khó quá. 

Cậu vẫn dành cho tôi sự ngọt ngào, quan tâm, chu đáo. Tôi nhớ ngày sinh nhật thứ 20 của tôi, cậu là người đầu tiên thức đến đêm chúc sinh nhật tôi, ngay cả  khi  tôi đã tắt hết mọi thông báo trên Facebook về sinh nhật của mình. Tôi vui lắm, vui vì cậu làm cho tôi cảm động. Ngày mai, tôi thức dậy với một tâm trạng phấn chấn, háo hức cho buổi tiệc sinh nhật nho nhỏ tổ chức tại phòng trọ tối nay. Tôi bận rộn, tất bật chuẩn bị, mời mấy đứa bạn trong lớp đến nhưng sao chờ mãi không thấy cậu. Tôi chờ cậu, nhưng khi tiệc đã tàn, bạn bè cũng đã về hết, cậu vẫn bặt vô âm tín. Tôi thẫn thờ cầm điện thoại lên định gọi cho cậu nhưng lại chết lặng đi vì dòng tin nhắn cậu gửi cho tôi vài phút trước : ‘’Trà thân mến, khi cậu đọc được những dòng này của tớ, chắc có lẽ tớ cũng đang ngồi trên máy bay, theo bố mẹ sang Pháp định cư và du học bên đó. Xin lỗi cậu vì không cho cậu biết điều này sớm hơn, nhưng tớ không can đảm đối diện với cậu, không can đảm nhìn thấy giọt nước mắt lăn dài trên má cậu. Tớ mong không có tớ cậu vẫn sống tốt, sống để theo đuổi đam mê và mong cậu sẽ sớm tìm được người nào đó tốt hơn tớ, yêu thương cậu bằng cả mạng sống của mình. Tớ biết cậu có tình cảm với tớ nhưng suy cho cùng chúng ta không hợp nhau. Ngàn lần gửi tới cậu lời xin lỗi.” Tôi nấc nghẹn, nước mắt cứ thế chực trào ra. Tại sao vậy hả? Tôi với cậu chưa lần nào  đối diện thẳng thắn với nhau, chúng ta còn chưa nói hết với nhau cơ mà. Phải chăng hai từ “không hợp” luôn là một lí do rỗng tuếch cho mọi cuộc tình? 

Tôi tìm đến rượu để giải sầu, để có thể quên đi cậu, tôi tìm cho mình một vỏ bọc để không trở nên yếu đuối. Tôi dần khép mình lại trong cái thế giới của riêng mình, không phải vì cậu, mà là vì hết yêu, tôi sợ mở lòng, tôi sợ nhận lại những đau thương không đáng có. Tình yêu dù đẹp đến mấy cũng nhanh chóng lụi tàn, huống chi là thứ tình cảm mập mờ giữa chúng tôi. Những thứ đẹp đẽ nhất đâu thể sống với ta cả đời được. Đến đồ vật còn có hạn sử dụng thì tình tôi làm gì có cửa cho hai chữ ‘’trăm năm". Chúng ta có duyên nhưng không có nợ, chỉ đơn giản thế thôi.

Những ngày sau đó, tôi cũng dần học cách quên cậu, học cách yêu thương bản thân hơn và đi tìm cho mình một tình yêu mới nhưng tôi chợt nhận ra, tôi luôn đi tìm hình bóng của cậu trong những mối tình chóng vánh đó. Tôi tự hỏi cậu đặc biệt đến thế sao? Còn cậu ,cậu vẫn thế chứ? Ở nơi xa đó, chắc cậu cũng đã tìm cho mình một tình yêu mới, tốt hơn tôi. Khi tôi quyết định cắt đứt đoạn tình này, tôi chỉ có một mong muốn, mong cho cậu sẽ sống tốt, mong cho cậu cảm thấy hạnh phúc, hạnh phúc khi không có tôi. Tôi không hận cậu, cũng không tự dày vò bản thân mình, tôi chỉ hận thời gian, thời gian lướt cậu đi quá nhanh, nhanh đến nỗi tôi chưa kịp nói hết lòng mình.

Sau tất cả, tôi chợt đau đớn nhận ra, người mình yêu chưa chắc sẽ yêu mình, người yêu mình chưa chắc mình đã yêu, còn người mình không nghĩ sẽ ở bên mình cả đời lại là trăm năm yêu mình. Đâu ai có thể định hình cho mình một cuộc đời vẹn ý, cuộc sống là trải nghiệm, trải nghiệm tình yêu, trải nghiệm nỗi buồn, trải nghiệm đau khổ, để rồi khi tình yêu thực sự đến gõ cửa trái tim ta có thể mở lòng thêm một lần nữa đón nhận. Tôi không biết quãng thời gian sau này, tôi có tìm được cho mình hạnh phúc mới hay không nhưng tôi không cho phép bản thân mình đau khổ thêm nữa. Tôi phải sống, sống cho chính tôi sau này….Tôi sẽ vẫn nhớ về cậu, về mối tình đầu của tôi năm đó. Nhưng dù sao tôi cũng cảm ơn cậu, cảm ơn cậu đã đến với tôi trong những năm tháng thanh xuân ngọt ngào đó, để cho đến bây giờ, khi nghĩ lại tôi cảm thấy thanh xuân của mình thật ý nghĩa.

Đối với cậu bây giờ còn chút gì để nhớ không ?…. Hay cạn tình, kiệt duyên, mình trở thành người dưng lạc lối ….

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top