Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Gia Đình Tôi Thực Sự Rất Tuyệt Vời

BÀI DỰ THI 212: GIA ĐÌNH TÔI THỰC SỰ RẤT HOÀN HẢO!

Họ và tên: Lna

/Mùa hè này ơi, đừng làm đen da tôi nữa, hãy làm đen mái tóc bố mẹ tôi đi/

---

Tôi là đứa "con gái nhỏ" trong nhà. Sinh ra đã được bố mẹ yêu chiều, nâng niu. Bố mẹ đặt tôi lên đôi vai gầy gò để tôi được nhìn thấy thế giới bên ngoài mà có lẽ bố mẹ chưa từng thấy; đặt tôi lên đôi vai bé nhỏ để tôi tìm tòi những thứ mà có lẽ bố mẹ chưa từng biết. Được đứng trên đôi vai ấy đến ngày hôm nay tôi lớn khôn nhưng bố mẹ vẫn luôn oán trách đôi vai mình quá nhỏ bé để con chịu nhiều thiệt thòi. Nhưng không tất cả những gì bố mẹ cho tôi luôn là điều tuyệt diệu nhất.

Có lần tôi lướt mạng xã hội đọc được bài viết của một bạn: "Xin ba đừng cấm con học văn". Bạn ấy kể về ước mơ, khao khát được học văn, viết văn nhưng không được sự đồng tình của ba. "Toán, tin học, ngoại ngữ quan trọng hơn bao giờ hết, văn chương không có tính ứng dụng, tương lai của con sẽ không chắc chắn." Thế là sau bữa ăn tôi liền hỏi bố mẹ tôi: "Con thích học văn lắm nhưng có vẻ lệch hướng rồi bố mẹ nhỉ?" Mẹ nói: "Chả có gì lệch cả, cứ chạy thẳng theo sở thích của mình thôi". Bố tôi chỉ cười không nói. Từ đấy tôi vẫn luôn suy nghĩ mình phải làm thế nào để chắc chắn cho tương lai trong vùng an toàn. Sau hai tuần học nội trú về nhà bố đưa cho tôi một chiếc hộp đựng màu trắng và bảo tôi mở ra. Bất ngờ lắm đó là ba quyển sổ tay văn học mà tôi thích. Tôi vui vẻ cười: "Tặng con thật á? Sau cơn giỏi hơn bố thì đừng có tiếc haha." Bố tôi thì cười tít mắt luôn.

Còn mẹ tôi thì tình tế lắm, luôn để ý đến từng sở thích, việc làm thường ngày, những thứ tôi không thích hay những điều nhỏ nhặt nhất. Hồi tiểu học mẹ còn thuộc cả thời khóa biểu của tôi cơ mà, rồi bao nhiêu lời nhắc nhở tôi "ngày mai phải mặc áo đồng phục đấy", "ngày kia thi rồi đấy con", "hôm trước con chả bảo trường có lễ hội cần chuẩn bị còn gì". Mẹ chuẩn bị chu toàn mọi thứ cho đến khi tôi học nội trú.

Ngoài đời tôi là người muốn chiến thắng tất cả nhưng chưa bao giờ tôi thắng được tình yêu thương mà bố mẹ dành cho.

Ai hỏi điểm tựa của tôi là gì? Điểm tựa là có một ngôi nhà để về sau những mệt mỏi; có một người mẹ luôn quan tâm, hỏi han; có một người bố luôn ân cần, vỗ về khi còn gặp khó khăn; có một người anh luôn muốn tôi cười. Điểm tựa của tôi đơn giản vậy đấy nhưng đó là điểm tựa vững chắc nhất mà tôi luôn trân quý.

Bố từng là một cậu nhóc, trời không sợ, đất không sợ. Nhưng bố luôn che chở hai đứa con nghịch ngợm, ngốc nghếch này, che chở cả gia đình. Mẹ cũng từng là một cô bé sợ tối, sợ mà, sợ sâu bọ, cũng sẽ khóc nhè hay chân tay vụng về bị kìm đâm nhưng mẹ luôn dịu dàng với chúng con, dịu dàng qua năm tháng.

Tôi thực sự may mắn khi sinh là một thế hệ gen Z, và một gia đình hạnh phúc. Tôi còn rất nhiều điều muốn kể về bố mẹ mình với ước mong là mùa dịch Covid này gần gũi với bố mẹ mình hơn, các bạn cũng thế nhé!

Mùa hè này ơi đừng làm đen da tôi nữa, hay đen mái tóc bố mẹ tôi đi. Yêu bố mẹ thật nhiều!

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top