Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Những Ngày Tôi Cảm Thấy Mình Chỉ Còn Một Mình

BÀI DỰ THI 165: NHỮNG NGÀY TÔI CẢM THẤY MÌNH CHỈ CÒN MỘT MÌNH

Họ và tên: ttthao

/Tôi chỉ muốn nói là bạn không một mình. Có tôi đây và hy vọng bạn sẽ cùng tôi tiếp tục học cách sống chung với cô đơn, để một ngày nào đó ta nhận ra cô đơn không tệ đến thế. /

---

Đà Nẵng, Thứ 7 ngày 5 tháng 6.

Sáng nay bầu trời vẫn còn trong xanh và mây vẫn còn trắng, thế mà chỉ mới đây thôi, trời bỗng tối sầm lại. Khi những đám mây đen lần lượt kéo tới cũng là khoảnh khắc tôi biết những giọt mưa bắt đầu rơi. Có lẽ thứ tôi thích nhất vào mùa hè là những cơn mưa rào như chiều nay, nó bất chợt đến mà không báo trước bao giờ, y hệt như cái cảm xúc của tôi ngay lúc này.

Tôi đã từng nghe một câu nói như vầy: "Trời mưa người ta đợi người kia mang ô đến, tôi đợi trời tạnh mưa." . Những ngày mùa hè nắng nóng như thế này, sẽ thật tuyệt nếu trời đổ một cơn mưa. Thế nhưng dù nó có tuyệt và dù tôi có thích nó đến đâu thì vẫn không thể phủ nhận rằng nó buồn, vì những ngày như thế này tôi cảm thấy mình chỉ còn một mình, không có người mang ô đến để mà đứng đợi.

Bất kì ai trong cuộc đời, chắc hẳn cũng đã từng một vài lần trải qua cảm giác một mình và cô đơn giữa thế giới rộng lớn này. Là một chủ đề được nói đến rất nhiều qua sách báo, phim ảnh và cả những bản nhạc. Nhưng bấy nhiêu đó cũng không diễn tả được trọn vẹn hai từ "cô đơn" của mỗi người. Có người cảm thấy cô đơn vì bên cạnh họ thật sự không có ai cả. cũng có người sống trong một gia đình, có nhiều bạn bè, ở trong một mối quan hệ nhưng trong lòng vẫn thấy cô đơn.

Còn với tôi, cô đơn là những ngày đi làm xa nhà, những ngày không có gia đình và những người bạn bên cạnh. Tôi thiếu đi những bữa cơm ấm áp có đầy đủ các thành viên trong nhà, thiếu những cuộc chơi của lũ bạn mà tôi nhớ là chúng nó vẫn hay nói nếu có tôi chắc sẽ vui hơn, thiếu cả những buổi chiều dẫn mấy đứa nhỏ đi dạo quanh xóm,... Những lần "thiếu" đó nghe thì có vẻ cũng chẳng có gì lớn lao lắm nhưng lại làm cho tôi thấy buồn khi nghĩ đến, và tôi tin chắc ai xa nhà cũng sẽ có những cảm giác giống như vậy.

Trong suốt những năm tháng mà tôi mới chập chững lớn, lúc mà đối với tôi thứ gì cũng là lần đầu tiên. Lần đầu tôi xa nhà, tôi bắt đầu dành tình cảm của mình cho một người, tôi hiểu được nỗi lo lắng cơm áo gạo tiền của ba mẹ, tôi nhận ra cuộc sống này không hề dễ dàng và ai rồi cũng phải lớn lên, cũng là những ngày mà tôi cảm nhận được rõ ràng hai chữ cô đơn. 

Tôi biết sẽ luôn có những người đến rồi lại đi, không ai có thể ở bên cạnh mình mãi trong cuộc đời này. Nhưng thật khó để chấp nhận rằng "mỗi con người đến với thế giới này chỉ có một mình, đi qua suốt cuộc đời như một kẻ riêng biệt, và cuối cùng cũng chết một mình." Nói khó là thế nhưng nếu chưa thể chấp nhận và đối diện với những điều đó, thì ít nhất tôi biết ơn vì mình đã có mặt trên thế giới này, biết ơn vì mình đang tồn tại. 

Cách mà người ta vẫn hay ví von “Nếu cuộc sống này là một nồi lẩu, thì cô đơn là một gia vị mà thiếu đi nó nồi lẩu sẽ ko còn ngon nữa.” làm cho tôi nghĩ rằng cô đơn cũng không tệ và đáng ghét đến thế. Mà dù cho có đáng ghét thật thì chúng ta cũng đâu thể không va vấp vào nó được, vì nó vốn là bản chất của con người rồi. Vậy thì nếu không thể tránh khỏi cô đơn, tại sao mình không thử chung sống “hòa đồng” với nó?. 

Tôi vẫn đang dang dở học cách sống “hòa đồng” với cô đơn bằng việc yêu thương bản thân mình hơn, để không vì những ngày cảm thấy chơi vơi mà cho phép ai đó tuỳ tiện bước vào cuộc đời mình. Càng không để cảm thấy mất mát, tuyệt vọng sau mỗi lần ai đó đến nhưng rồi lại đi. Để mỗi ngày trôi qua dù một mình nhưng cũng phải thật ý nghĩa.

Vì vẫn còn học dang dở nên tuyệt nhiên sẽ không tránh khỏi những ngày như hôm nay. Nếu có ai đó ngoài kia cũng đã và đang trải qua cảm giác một mình và cô đơn, thì tôi chỉ muốn nói là bạn không một mình. Có tôi đây và hy vọng bạn sẽ cùng tôi tiếp tục học cách sống chung với cô đơn, để một ngày nào đó ta nhận ra cô đơn không tệ đến thế. 

Tôi biết, cảm xúc của tôi ngày hôm nay đến rồi cũng sẽ lại đi, nhường chỗ cho những cảm xúc mới. Như cái cách mà cơn mưa rào chiều hôm nay sẽ lại tạnh sớm thôi, sau khi tạnh bầu trời lúc nào cũng thật tuyệt và đôi khi còn có cả cầu vồng.

Cảm ơn Gen Z rất nhiều vì đã tạo cơ hội để tôi và rất nhiều bạn ngoài kia, có dịp nói ra những tâm tư tình cảm của mình. Với tôi đây không chỉ là một cuộc thi, mà còn là nơi tôi cảm thấy mình được lắng nghe, được chia sẻ. Điều đó làm tôi cảm thấy ấm áp hơn rất nhiều trong một buổi chiều mưa, và cả trong những ngày tôi thấy mình chỉ còn một mình này.

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top