Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Rồi Sẽ Có Một Lúc Chúng Ta Từ Bỏ Gia Đình Để Trưởng Thành

BÀI DỰ THI 170: RỒI SẼ CÓ MỘT LÚC CHÚNG TA TỪ BỎ GIA ĐÌNH ĐỂ TRƯỞNG THÀNH

Họ và tên: Hailey Lee

/Hóa ra từ bỏ gia đình không hẳn là một quyết định sai, cũng chưa chắc là một quyết định đúng. Đúng hay sai nằm ở chỗ chúng ta làm gì trong khoảng thời gian từ bỏ gia đình của chính mình./

---

Trong podcast “Vứt đàn đi rồi khóc” của Vietcetera, khi Thùy Minh hỏi: “Trên hành trình đã trải qua, nếu có một thứ đã phải bỏ lại thì đấy là cái gì?”, Vũ nói: “Chắc là gia đình ấy”. Tôi chợt giật mình, gia đình mà sao có thể từ bỏ? Nhưng rồi nhìn lại, ừ đúng nhỉ, ai rồi cũng sẽ có một lúc nào đó, một khoảng thời gian nào đó sẽ từ bỏ gia đình vì “Có những hành trình mình phải đi mà không thể đi một ai. Thời mình phải lớn lên, phải học các thứ thì mình phải ở một mình nhưng sau này mình quay lại với bố mẹ.”

Năm lớp 12, dù gia đình ở Sài Gòn, chỉ cách trường 6km và 20 phút đi xe máy mỗi sáng nhưng tôi đã quyết tâm xin được học nội trú. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng mình học đến 22:00 mới được về, sáng hôm sau 6:20 phút sáng lại phải có mặt trên trường. Mẹ thì ngày nào ở nhà cũng thức đến gần 23:00 đợi mình về, đợi mình ăn uống xong mới đi ngủ. Thôi thì, mình vào nội trú có người chăm cho mẹ được đi ngủ sớm. Đêm đó, mẹ mình như vỡ vụn, mẹ khóc, mẹ đánh, mẹ làm mọi thứ để mình không đi học nội trú. Nhưng với sự bướng bỉnh, mình đã đi. Mình buồn không? Có chứ, mình cũng đau đớn lắm, có đứa con nào mà muốn thấy mẹ mình khóc. Khi đó, đã có rất nhiều lần mình tự hỏi bản thân vì sao mình lại cương quyết đến vậy, phải chăng mình là đứa con bất hiếu, liệu đây có phải là quyết định đúng? 

Suốt 1 tháng đầu, mình căng thẳng đến tột độ, vừa cố giữ bản thân vui vẻ, cố gắng làm tất cả mọi thứ để mẹ yên tâm rằng mình vẫn sống tốt, học tốt lại vừa phải thích nghi với cuộc sống nội trú, không được ba mẹ chăm sóc, làm việc gì cũng phải nhanh, thích nghi với việc ngủ giường tầng, với kỉ luật nghiêm khắc và cả việc không được dùng điện thoại mỗi ngày nữa. Đến tháng thứ 2, mẹ mình lo đến nỗi mang rất nhiều trái cây và đồ ăn vào cho mình. Cơ quan mẹ cách trường mình hơn 10 cây số, mất khoảng 1 giờ chạy xe vào giờ tan tầm sau khi mẹ tan sở. Ấy vậy mà mỗi tuần 1 lần, mẹ mang cho mình cả túi đồ lớn, nào bánh kẹo, sữa, trái cây, có khi là hộp chè, khi là gói xôi, khi là bánh mẹ làm vội trong giờ nghỉ trưa ở cơ quan. Mình còn chẳng biết mẹ làm sao xoay sở nổi với thời gian và sức lực của mình, vừa lo chuyện nhà, vừa lo cho mình ở trường. Cứ vậy, mẹ chăm mình theo cách đó suốt gần 9 tháng sau, khi mình thi xong đại học!

Vậy mình có thật sự là đứa con bất hiếu? 

Sau năm lớp 12, mình đạt được những thành công rất đáng tự hào - thành tích, sự trưởng thành và lối sống lành mạnh. Trong một năm, bài viết của mình được chọn để in trong kỉ yếu của trường, hoàn thành tiết mục kịch “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” vốn đã rất nổi tiếng của Lưu Quang Vũ trong tiếng vỗ tay và sự  xúc động của người xem, được làm đại diện khối 12 phát biểu trong buổi lễ trưởng thành và món quà lớn nhất mình dành cho mẹ chính là từ một đứa có điểm dưới trung bình nhiều nhất lớp mình trở thành một trong ba người đỗ Đại Học Ngoại Thương năm đó! 

Mình từ một đứa chưa bao giờ thức dậy trước 7 giờ sáng thì nay mình thức từ 4 giờ sáng để tập thể dục, học bài, đọc sách. Mình từ một cô tiểu thư quen cuộc sống đầy đủ tiện nghi giờ đây có thể thích nghi với mọi hoàn cảnh dù nó khắc nghiệt ra sao. Mình từ một cô nàng mít ướt, yếu đuối và bi quan đã trở thành một cô gái mạnh mẽ, đủ can đảm, kiên trì và lạc quan để đi đến ước mơ của chính mình. Và hơn hết, mình chắc chắn rằng, mình không phải đứa con bắt hiếu, chỉ là trong một giai đoạn nào đó, chúng ta sẽ phải rời đi để học, để lớn lên, để theo đuổi ước mơ và sự nghiệp của bản thân. 

Hóa ra từ bỏ gia đình không hẳn là một quyết định sai, cũng chưa chắc là một quyết định đúng. Đúng hay sai nằm ở chỗ chúng ta làm gì trong khoảng thời gian từ bỏ gia đình của chính mình. Là những đứa trẻ tập lớn, sẽ có những đoạn đường chúng ta phải đi mà không thể mang theo gia đình bên cạnh, chỉ mong sao cho những đứa trẻ năm đó sẽ trưởng thành thật tốt, sẽ thật thành công và một ngày sẽ lại ùa về vòng tay của bố mẹ một cách thật hạnh phúc, an nhàn và thành công!

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top