Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Tại Sao Luôn Phải Là Con?

BÀI DỰ THI 55: TẠI SAO LUÔN PHẢI LÀ CON ?

Họ tên: VATO

/Con biết tất cả những gì bố mẹ muốn đều vì muốn cho con có một cuộc sống tốt đẹp về sau nhưng hãy để cho con đi trên đôi chân của mình dù có đau đớn hay vấp ngã con cũng sẽ chấp nhận./

---

"Tại sao luôn phải là con" là câu hỏi tôi luôn mong muốn được hỏi một lần bố mẹ mình để tìm ra câu trả lời mà tôi cảm thấy ấm ức suốt 3 năm nay rồi. Mười tám tuổi tôi đã không còn nhỏ để luôn trong vòng tay đùm bọc chở che của bố mẹ như lúc trước, đã đến lúc tôi tự phải quyết định cuộc đời của mình tự tìm ra cho mình lối đi riêng như bao bạn bè cùng trang lứa khác. Nhưng tôi đã không có được những sự lựa chọn đó, tôi chưa bao giờ nghĩ mình là một đứa con ngoan hiếu thảo chăm lo cho gia đình tuy nhiên thì tất cả những gì tôi đã đang và sẽ làm đến hướng về gia đình. Thậm chí tôi đã quyết định từ bỏ mà mình đã ấp ủ nhiều năm để đi theo sự mong muốn của bố mẹ, lúc đó tôi đã bị stress rất nhiều đến mức không thể ngủ phải uống thuốc và không còn muốn tiếp xúc với bất kì ai nữa. Nhưng tôi vẫn phải làm thế vì chỉ ai trong cuộc thì mới hiểu được nỗi khổ của mình, gia đình vốn đã chẳng giống với mọi người nên những gì tôi lựa chọn cũng phải khác với họ. Thật ra gia đình tôi chẳng hề như vẻ bề ngoài, những hình ảnh bạo lực, chửi bới đã là một thứ gì đó làm cho tôi ám ảnh đến mức mà chỉ cần nhắm mắt lại tôi đã phải mình thấy nó. Tôi đã rất ganh tị với mọi người vì họ được sống hạnh phúc điều mà tôi chỉ có thể đếm được số lần trên đầu ngón tay mà thôi.

Tôi mang những điều tồi tệ đó theo mình đến những năm tháng cấp 3, tôi đã từng nghĩ chỉ cần gia đình tôi hạnh phúc thì tôi thế nào cũng được và chấp nhận đánh đổi mọi thứ. Những điều tôi mong ước ấy thật sự đã đến và chính ‘tôi’ đã giúp gia đình bước sang một giai đoạn mới khác với trước kia hoàn toàn. Từ lúc tôi bước lên cấp 3 hay rõ nhất là kì đầu của năm lớp 10 tôi may mắn được trở thành 1 trong 2 học sinh giỏi của lớp tôi thậm chí là đứng nhất lớp điều mà tôi nằm mơ cũng không hề nghĩ tới, lúc đó tôi đã nhận thấy sự mừng rỡ trên khuôn mặt của bố mẹ tôi. Họ đã tạm gác những mâu thuẫn lại và tập trung kiếm tiền để giúp tôi có một môi trường học tập tốt nhất, họ vô cùng tự hào về tôi.

Đúng là khi ấy tôi đã rất vui vì mọi thứ trong gia đình mình đã thay đổi nhưng tôi chợt nhận ra rằng mình đang rơi vào một nỗi cô đơn khác mà nó lại nhấn chìm trong đó 1 lần nữa. Bố mẹ tôi không hề biết đó chỉ là một sự may mắn đến từ 1 bài thi, ông trời đã mang đến cho tôi điều mà mình mong muốn bao lâu nay và đã lấy đi vô vàng thứ khác mà chỉ có tôi mới có thể hiểu được thôi. Tôi phải nỗ lực gấp nhiều lần so với người khác, mọi thứ xung quanh cũng bị bố tôi cấm đoán ngoại trừ việc đi học và học, đó là lúc mà tham vọng bố mẹ dành cho tôi ngày 1 lớn. Tôi cảm thấy mình áp lực và mệt mỏi đến mức tuyệt vọng nhưng tôi chẳng thể nói ra với mọi người nên đó cũng là lý do mà cảm xúc của tôi luôn hỗn loạn và không kiềm chế được.

Việc tôi bị stress và thức khuya quá nhiều đã làm tóc tôi ngày một xuất hiện tóc trắng nhiều hơn, mọi thứ quá mệt mỏi đã làm tôi trở nên khó chịu và ít nói hơn. Nhưng bố mẹ tôi thì không hề nhận ra điều đó họ luôn muốn tôi phải đạt được những điều họ mong muốn mà quên đi rằng tôi muốn gì, khi nằm xuống nhắm mặt lại tôi không thể kiềm được nước mắt vào những ngày mình cảm thấy bất lực và muốn buông bỏ. Tôi luôn sống vì bố mẹ của mình nhưng lại khiến những người bạn của mình rời xa tôi vì tôi đã trở thành 1 người quá tham vọng chỉ biết có học và phải đứng trên mọi người.

“Con phải đứng nhất’, “Con phải học trường này, ngành này“, “Con phải đi học đại học“ hay “Bố mẹ chỉ muốn tốt cho con“ đã trở thành 1 nỗi ám ảnh khác lớn hơn đối với tôi. Chấp nhận từ bỏ ước mơ mình ấp ủ nhiều năm trời kể cả ngôi trường mình mong muốn, áp lực học tập qua đi tôi lại phải đến với áp lực kiếm tiền để cho cuộc sống của bố mẹ tôi được tốt hơn mà phải bước vào cánh cổng của ngôi trường kinh tế mà tôi chưa một lần nghĩ mình sẽ bước vào đó. 

Giá như bố mẹ thử đặt mình vào tôi một lần để biết được những gì tôi đã trải qua. Giá như tham vọng bố mẹ dành cho tôi không lớn đến như vậy thì tôi đã không phải như thế này học tập trong 1 môi trường mình không mong muốn là điều tệ hại đến như thế nào. Giá như bố mẹ biết được con đã áp lực như thế nào, rằng không phải con muốn thức mà là con không thể nào ngủ được. Giá như bố mẹ biết con đã phải uống nhiều thuốc ngủ và giảm đau như thế nào. Nhưng tất cả chỉ là hai từ “giá như“ mà thôi vì bố mẹ chưa một lần hiểu chỉ muốn những điều tốt nhất cho con nhưng không hề biết rằng nó đang giết chết con từng ngày. Bố mẹ luôn là người đặt ra kỳ vọng và con phải là người thực hiện và đạt được nó chứ đó chưa bao giờ là điều con mong muốn cả.

Có lẽ “Tại sao luôn phải là con mà không phải là ai khác?“ chính là câu hỏi lớn nhất trong con lúc bấy giờ. “Tại sao con phải là học giỏi? “, “Tại sao con phải đứng nhất? “,“Tại sao con phải học những thứ mình không thích?....đó là 1 trong vô vàng những câu hỏi mà tôi muốn biết nhưng chưa một lần nói ra chỉ biết để đó và tiếp tục đáp ứng kỳ vọng của bố mẹ mình. Có lẽ tôi cũng chưa một lần trước mặt bố mẹ nên họ luôn nghĩ rằng tôi vẫn ổn, chẳng có chuyện gì xảy ra với tôi cả nhưng thật ra con mệt mỏi lắm rồi!

Nếu thời gian có quay trở lại thì con chắc chắn vẫn chọn việc chấp nhận những kì vọng quá lớn đến áp đặt dành cho con, con chưa một lần hối hận vì đã làm mọi thứ cho cả bố và mẹ hài lòng vì chỉ cần gia đình ta hạnh phúc thì con sẽ chấp nhận làm mọi thứ như con đã từng nói. Tuy nhiên con mong muốn được sống làm chính mình cho những ngày tháng thanh xuân mà con đã bị đánh mất, con không còn muốn phải đối diện với áp lực làm những chuyện xa tầm với của mình đến vậy, con cũng không còn muốn phải uống thuốc mỗi ngày để đi ngủ nữa. Con muốn mỗi ngày thức dậy được làm điều mình mong muốn dù mệt nhưng vẫn hết mình với nó. Con biết tất cả những gì bố mẹ muốn đều vì muốn cho con có một cuộc sống tốt đẹp về sau nhưng hãy để cho con đi trên đôi chân của mình dù có đau đớn hay vấp ngã con cũng sẽ chấp nhận. Thay vì muốn đó luôn luôn phải là con thì phải để con được làm chính mình.

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top