Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Thật Ra Thì Là Do Chính Chúng Ta Vô Tâm..

BÀI DỰ THI 196: THẬT RA THÌ LÀ DO CHÍNH CHÚNG TA VÔ TÂM...

Họ và tên: Lệ Trinh

/Tôi nhận ra tôi sẽ không đợi bà ấy có tuổi rồi mới làm thể hiện tình cảm, sự ân cần của mình dành cho bà ấy, tôi sẽ làm ngay khi có thể, vì có những thứ đến lúc mất đi rồi mới thấy tiếc nuối là điều rất đáng buồn./

---

"Từ nơi xa chạy về chỉ vì một lí do đó là má tôi, vì bà ấy đã thay đổi một số thứ trong nhà mà trước đây vốn dĩ nó vẫn đang rất tốt. Ví dụ như một cái cây được tôi chăm sóc rất lâu nó gắn bó với tôi 10 năm vậy mà bà ấy muốn chặt là chặt không hỏi tôi một câu, vừa xuống xe tôi chạy ào vào nhà thấy má tôi, tôi buông lời rất khó chịu “con không hiểu má nghĩ gì luôn ă, một cái cây 10 năm gắn bó với con cả một tuổi thơ vậy mà muốn chặt là chặt, tại sao vậy má”. Bà ấy không nói năng gì khác chỉ im lặng, hành động này rất khác thường ngày không phải tính cách của bà ấy thường ngày, qua hai ngày quan sát thì tôi phát hiện à ấy bị bệnh rồi, tôi đưa bà ấy về nhà ông bà ngoại cho khuây khỏa. Mấy bữa đầu tôi khá bất đồng với bà ấy vì những hành động không thể hiểu nổi. Tôi buông lời rất khó chịu. 

Mấy ngày sau tôi đi đến một nơi để chữa bệnh cho mẹ tôi thì tôi nghe được một câu chuyện về một anh kĩ sư cách đây 7 năm về trước đến đây chữa bệnh cho mẹ mình. Anh đó học xong đại học 7 năm ra trường làm việc. Mẹ anh đó bị tâm thần 12 năm nay chồng bà ấy vứt bỏ, đóng cửa để bà ấy ở nhà cứ như vậy, sau đó anh này gặp được người thầy thuốc này anh ấy nói với thầy rằng chỉ cần chữa cho mẹ con tự tắm rửa được là được, sau đó anh ấy trở về nhà đón mẹ anh ấy vào trong nhà thầy này để chữa bệnh. 

Anh ấy mới ra trường, làm kĩ sư ở Dung Quất chưa được một tháng, gia đình của vị thầy thuốc này thấy như vậy sẽ hại anh ấy đánh mất cơ hội làm việc của mình nên đã ngỏ ý nói với anh ấy, con cứ đi làm đi để mẹ đó cô chăm cho. Anh ấy nói một câu mà gia đình cô kể lại khiến tôi thật sự ngưỡng mộ: “Công việc con có thể kiếm được, nhưng mẹ con chỉ có một”. Chỉ một câu nói khiến tôi rất động lòng, rất mực ngưỡng mộ, vì gia đình thầy thuốc kể rằng nhà anh ấy nghèo lắm, lúc anh ấy tới đây cầm đúng 1 triệu đồng, ăn uống phải tiết kiệm, vì chỗ nhà thầy thuốc này cách xa trung tâm thành phố. Đây là một vùng núi, để kiếm cơm hàng ngày anh ấy đã đi gánh dưa, một chàng sinh viên mới ra trường chỉ ngồi học, làm việc văn phòng giờ lại đi gánh dưa, gia đình vị thầy thuốc này nói rằng “rất hiếm người con trai được như vậy, tìm người như vậy khó lắm”, tôi cũng nghĩ khó thật, nghe những hành động của anh đó làm cho mẹ mình.

 Tôi cảm thấy hộ thẹn mình không làm được điều gì cả. Lúc nào mình cũng chỉ biết nói, chưa làm được hành động gì để thể hiện sự quan tâm với bà ấy cả, mấy ngày bà ấy ốm bà ấy ăn rất ít. Sau đó tôi đút cho bà ấy ăn. Tôi nhớ lúc nhỏ mình cũng từng như vậy, lúc nào cũng nhỏng nhẽo, xin cái này cái kia và hầu hết ba má đều đáp ứng, nhưng tôi chưa một lần để ý rằng họ cần một chút sự quan tâm chăm sóc nơi tôi, dù chỉ là hành động nhỏ nhất, như pha một ly nước cam, một ly sữa, nhẫn nại chờ ba má mình ăn xong trò chuyện với họ. Năm ông nội tôi ốm nằm một chỗ nhìn nội đau đớn tôi từng hứa sau này khi ba má tôi có tuổi. Nhất định lúc họ cần tôi tôi sẽ dùng sự ân cần của mình, để thể hiện tình cảm mà họ cần. 

Vậy mà ngày hôm nay má tôi ốm tôi mới sực nhớ ra điều mà tôi đã hứa, tôi bỗng nhận ra nhiều điều thật ra trước giờ tôi luôn sống trong sự bao bọc của cha mẹ mình, chưa bao giờ tôi chịu thoát ra khỏi chiếc bọc đó sau đó. Tới hôm nay sau nhiều biến cố tôi mới nhận ra, bản thân mình thiếu đi sự thấu hiểu, vì sống quá sung sướng quá đủ đầy, lúc má tôi bị bệnh tôi mới nhận ra thật ra họ đã bắt đầu già rồi, đã bắt đầu cần ở mình một sự trưởng thành rồi, cần ở mình sự lớn lên, sự cố gắng nhiều hơn rồi. Đừng trẻ con nữa, đừng ỉ lại nữa. Cuộc sống này sẽ rất hạnh phúc khi có sự thấu hiểu giữa người với người, đặc biệt trong một gia đình thì sự thấu hiểu chính là yếu tố khiến một gia đình hạnh phúc, tôi sẽ cố gắng thấu hiểu ba mình, má mình nhiều hơn nữa.

 

Tôi nhận ra tôi sẽ không đợi bà ấy có tuổi rồi mới làm thể hiện tình cảm, sự ân cần của mình dành cho bà ấy, tôi sẽ làm ngay khi có thể, vì có những thứ đến lúc mất đi rồi mới thấy tiếc nuối là điều rất đáng buồn. Nghe một chân lý nó dễ lắm nhưng làm và thực hiện được chân lý đó là điều vô cùng khó khăn. 

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top