Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Tôi Sẽ Sống Một Cuộc Đời Mờ Nhạt Theo Cách Của Tôi

BÀI DỰ THI 146: CUỘC ĐỜI TÔI LÀ NHỮNG THƯỚC PHIM “MỜ NHẠT”

Họ và tên: FAT

/Tôi sẽ không từ bỏ cuộc đời mờ nhạt này, dù nó có tựa như một thước phim đen trắng/

---

Nếu như, cuộc đời có thể trở thành một cuốn phim; thì có lẽ tôi sẽ đóng những nhân vật sau đây:

Trong “Điều tuyệt vời nhất của chúng ta” [1], tôi cũng thi đỗ Chấn Hoa, cũng học lớp 10/5 khóa 2003. Khóa học có Cảnh Cảnh, Dư Hoài, Lâm Dương, Dư Châu Châu, Sở Thiên Khoát, Lăng Tường Tây, Tưởng Xuyên và cả Lý Nhiên, Trần Kiến Hạ… và hơn 1500 bạn học cùng khóa khác. Nhưng tôi sẽ không là một nữ tướng như Beta- Tưởng Niên Niên, cũng không có dũng khí để nói cho cả thế giới biết tôi thích Hàn Tự như Giản Đơn, càng không tốt số như Cảnh Cảnh có thể ngồi cùng bàn với một thiếu niên tỏa sáng như Dư Hoài. Tôi cũng không quá xấu tính đến mức ích kỷ như Chu Dao. Tôi sẽ là cô bạn có thành tích học tập khá tốt, vốn được xếp ngồi cùng bàn với Dư Hoài ở bàn đầu sau bài kiểm tra chất lượng đầu năm ấy. Hỡi tất cả các bạn đã xem “Điều tuyệt vời nhất của chúng ta” bản truyền hình do IQIYI sản xuất và được công chiếu vào mùa hè năm 2016, bộ phim đã khiến chúng ta nhắc nhiều về thanh xuân ấy, bạn có nhớ tôi là ai không? Không nhớ phải không? Thôi, tôi chính là cô gái mà bạn không nhớ là ai đó.

Quay ngược thời gian trở về khoảng 20 năm trước, nếu tôi được sinh ra sớm hơn và có cơ hội góp mặt trong “Phía trước là bầu trời” [2], bộ phim sinh viên kinh điển mà lúc nhỏ xem cùng chị gái, hai chị em tôi đều ước ao sẽ được trở thành một trong những sinh viên của xóm trọ. Dù cuộc sống khốn khó, đời sinh viên vất vả và cuối cùng ba nhân vật chính cũng chẳng có được một cái kết trọn vẹn. Một cái kết mở Open Ending khiến người xem trông ngóng phần 2 nhưng đạo diễn Đỗ Thanh Hải vẫn chưa có ý định làm sau 20 năm. Dù tôi có thể là chị Nhung, chị Thương hay chị Nguyệt mà mọi người gọi là Nguyệt thảo mai ấy; hay em Thảo lương thiện mới từ quê lên, cũng ok đấy chứ. Nhưng bạn biết không, cuộc đời tôi sẽ là cô bạn mà chị Nguyệt gặp ở sạp báo. Bạn vẫn không nhớ nhân vật của tôi đúng không. Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là cô bạn của chị Nguyệt trong phim tốt nghiệp xong thì kết hôn, kết hôn thì mang thai, mang thai thì không đi làm nữa, nên tiền mua báo, nói khó nghe một chút, cũng phải ngửa tay xin chồng. Cuộc đời tôi sẽ là như thế đấy.

Nếu tôi được sinh ra ở xứ sở Kim chi, lần này may mắn gia nhập làn sóng Hallyu, được sắm vai là một nhân vật chính trong một bộ phim có rating cao kỉ lục của đài TvN kỷ niệm 10 năm thành lập: “Goblin- Yêu tinh” [3], các bạn ạ. Tôi chính là chị Eun-tak, Ji Eun-tak khi còn ở trong bụng mẹ ấy. Nhưng khi đó, tình tiết sẽ hơi khác một chút. Tôi và mẹ bị một tên lái xe say rượu đâm trúng trong một đêm tuyết rơi trắng xóa ở đất Seoul nhộn nhịp. Hắn ta bỏ đi. Và máu bắt đầu chảy, mẹ đang kêu cứu. Khi ấy, chú yêu tinh sẽ không vì buồn phiền mà ngồi uống bia trên sân thượng của tòa nhà gần đó giữa đêm đông. Chú sẽ ở trong căn phòng ấm áp của chú cùng với nến thơm và champagne (sâm panh), và đương nhiên chú sẽ không nghe thấy tiếng kêu cứu của mẹ. Chúng tôi sẽ phải chấp nhận số phận bi thương của mình, vì chẳng còn cách nào khác. Đêm ấy, hoa đào không nở và đến tiễn chúng tôi đoạn đường cuối chỉ có thần Chết mà thôi. Cuộc đời tôi sẽ chẳng làm nên một kỉ lục rating của đài TvN như “Goblin”. Thật tiếc, nhưng các bạn không có phim để xem và được nghe những bản OST tuyệt vời. Tôi cũng buồn lắm chứ.

Tóm lại, cuộc đời tôi định sẵn sẽ chẳng thể nào là nhân vật chính tốt số, có một kết cục đẹp- Happy Ending trong những bộ phim ăn khách. Dù có ở thời đại nào, ở đất nước nào đi chăng nữa thì dù không muốn tôi vẫn phải dùng tính từ mang nghĩa tiêu cực này để mô tả cuộc đời của chính mình, “mờ nhạt”. Có thể tôi là một người không hề nổi bật, cả về ngoại hình, tính cách, năng lực. Tôi giống như vô vàn những người bình thường ngoài kia, sẽ không dễ được nhận ra trong đám đông và cũng chẳng đủ để để lại ấn tượng khi độc bước. “Nhưng con người có quyền cố chấp kia mà”, một chị gái tôi rất quý mến đã nói điều đó. Vì vậy, tôi sẽ không từ bỏ. Tôi sẽ không từ bỏ cuộc đời mờ nhạt này, dù nó có tựa như một thước phim đen trắng. Thước phim đen trắng của cuộc đời tôi sẽ vẫn có vui, buồn, hờn, giận; vẫn sẽ có khát vọng và sẽ có cả những giấc mơ màu hường phấn của thiếu nữ, cả những khó khăn khó vượt qua, những vấp ngã khó đứng dậy. Nhưng tôi sẽ vẫn sống. Tôi sẽ sống “mờ nhạt” theo cách riêng của tôi, cuộc đời của tôi sẽ “mờ nhạt” theo cách mà tôi muốn.

Tôi không phải Ji Eun-tak, nên số phận sẽ không an bài tôi trở thành cô dâu yêu tinh. Nhưng tôi cũng sẽ không gặp thần Chết sớm như vậy, dù thần Chết có đẹp trai như Lee Dong-wook. Tôi và mẹ sẽ được một người tốt bụng nào đó cứu sống và có một tuổi thơ bình yên mà không phải nhìn thấy các hồn ma, năm 9 tuổi cũng không phải chịu đựng nỗi đau mất đi người thân trong ngày sinh nhật.

Lớn lên chút nữa, tôi sẽ không có cơ hội kết thân rồi làm bạn cùng bàn của Dư Hoài, có chăng chỉ là bạn cùng lớp mà thôi. Tôi sẽ tập trung học hành, có lẽ sẽ cùng lớp phó văn thể Văn Tiêu Tiêu chuyển sang ban Xã hội ngay từ ngày phân ban ấy. Dù đến lớp 12 mới chuyển ban học Xã hội như Giản Đơn đi chăng nữa thì quay đầu vẫn luôn còn kịp. Tôi sẽ không vì một đoạn tình cảm không chắc chắn chẳng thể gọi thành tên như tình cảm với bạn cùng bàn mà đánh liều tương lai. Vậy nên thanh xuân của tôi sẽ không có cậu bạn khiến biết bao cô gái yêu mến, nhớ mong như Dư Hoài của Chấn Hoa ở lớp 5 [4] năm ấy. Một Dư Hoài, một thanh xuân đáng để người ta canh cánh trong lòng.

Tôi không phải là chị Thương, chị Nhung hay chị Nguyệt nên sau khi tốt nghiệp sẽ sớm tìm được một việc làm phù hợp. 20 năm đủ để thay đổi nhiều thứ khiến tôi không còn cố chấp muốn có bằng được hộ khẩu thủ đô bằng cách lấy chồng.

Và vào lúc quan trọng nhất của đời người, tôi không phải Cảnh Cảnh nên tôi sẽ chọn Lộ Tinh Hà. Tôi sẽ không để cậu phải cầu hôn đến 56 lần và vạch đầu dấu vết thất bại lên tường nhà. Tôi sẽ bên cậu hạnh phúc, ấm êm đến cuối đời.

Đó chính là câu chuyện về cuộc đời tôi. Một cuộc đời “mờ nhạt”, “mờ nhạt” theo cách mà tôi chọn.
 

Chú thích:

[1] “Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân” là bộ phim thanh xuân được IQIY, Trung Quốc sản xuất và công chiếu mùa hè năm 2016, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Bát Nguyệt Trường An. Với diễn viên chính Đàm Tùng Vận trong vai Cảnh Cảnh, Lưu Hạo Nhiên trong vai Dư Hoài, và một số diễn viên khác.

[2] “Phía trước là bầu trời” là một bộ phim truyền hình được thực hiện bởi Trung tâm Sản xuất Phim truyền hình Việt Nam, Đài Truyền hình Việt Nam của đạo diễn Đỗ Thanh Hải, sản xuất năm 2001. Với ba nhân vật chính là Thương (Thu Nga đóng), Nhung (Kiều Anh đóng), Nguyệt (Hà Hương đóng) và các thành viên khác của xóm trọ sinh viên nghèo.

[3] “Goblin- Yêu tinh” là bộ phim công chiếu cuối năm 2016, đầu năm 2017 của đài cáp TvN, Hàn Quốc. Với diễn viên chính: Gong Yoo trong vai Yêu tinh Kim Shin, Kim Go-eun trong vai Ji Eun-tak, Lee Dong-wook, Yoo In-na, Yook Sung-jae và các diễn viên khác.

[4] lớp 5 ở đây chỉ lớp 10/5, 11/5, 12/5 khóa 2003 của trường Chấn Hoa trong phim chuyển thể và tiểu thuyết “Điều tuyệt vời nhất của chúng ta” 

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top