Giỏ hàng

Gen Z Kể Chuyện: Từ Xa Lạ Trở Thành Xa Lạ Cũng Không Bất Ngờ

BÀI DỰ THI 169: TỪ XA LẠ TRỞ THÀNH XA LẠ CŨNG KHÔNG BẤT NGỜ

Họ và tên: Mun 

/Mọi chuyện xảy ra đều có lý do của nó, chẳng có gì là bất ngờ, xuất phát điểm là hai người xa lạ, một ngày khác cũng có thể quay trở lại làm hai người xa lạ biết tên nhau./

---

Dạo bước trên những trang mạng xã hội hay những bộ phim ngôn tình, có ai chưa từng bắt gặp những câu tình cảm động lòng người.

“Tôi không thể sống thiếu anh ấy.”

“Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước, chỉ cần em bước một bước đầu tiên, anh sẽ bước chín trăm chín mươi chín bước còn lại về phía em.”

“Nếu không phải anh ấy, cả thời này con sẽ không lấy ai khác.”

“Đời này, kiếp này anh chỉ yêu mình em.”

Nhưng sự thật thì sao?

Không có anh ta, bạn vẫn sống như lúc anh ta chưa xuất hiện, thậm chí còn sống tốt hơn? Nếu bước chín trăm chín mươi chín là thật, một bước chân của người ta có thể dài gấp ba gấp bốn lần bạn, bước đủ từng ấy bước cũng có thể bước qua bạn? Nếu không phải anh ta, bạn sẽ không lấy ai khác hay rồi vẫn chọn một người khác tốt hơn? Đời này, kiếp này nếu có ai nói chỉ yêu mình bạn chắc chắn là giả dối, ít nhất anh ta còn yêu bố mẹ hoặc ông bà anh ta nữa?

Giờ nghe những câu nói đó, tại sao lại cảm thấy thật ấu trĩ? Hay có lẽ, con người sau khi trải qua một số chuyện, cũng dần nhận ra, tình yêu không phải những lời thề non hẹn biển hay những lời nói suông. Mọi chuyện xảy ra đều có lý do của nó, chẳng có gì là bất ngờ, xuất phát điểm là hai người xa lạ, một ngày khác cũng có thể quay trở lại làm hai người xa lạ biết tên nhau.

Một người bạn của tôi, cô ấy từng yêu một người, đúng hơn là yêu đơn phương một người. Mối quan hệ của hai người họ ban đầu tương đối phức tạp, nó mập mờ trong suy nghĩ của cô ấy, nhưng lại vô cùng rõ ràng trong tâm trí anh ấy. Dù cho đôi lúc, một người ngoài cuộc như tôi nhìn vào cũng lầm tưởng hai người họ đang yêu nhau.

Một lần đi uống nước, hai người họ vô tình gọi đồ uống giống nhau trong khi cả hai chẳng hề hẹn trước cũng không gọi cùng một thời điểm. Lúc đó chúng tôi còn trêu hai người họ hợp nhau, ngay cả đồ uống cũng phải là “đồ cặp” mới chịu. Nhưng sau đó, tôi mới biết được mối quan hệ của hai người họ không như những gì chúng tôi thấy.

Chúng tôi càng trêu cô ấy, lại càng cứa sâu vào trái tim cô ấy. 

Ngày lựa chọn từ bỏ anh ấy, cô ấy tự ôm lấy chính mình và khóc trong im lặng. Sau đó cô ấy nhìn vào tấm hình cả hai chụp chung và nghẹn ngào hỏi: “Nếu quay về nơi bắt đầu, liệu chúng ta còn như trước không?”. Lúc đó tôi chỉ ước anh ấy có thể nhìn thấy khoảnh khắc này hay tôi có thể hiểu được mọi chuyện sớm hơn, có lẽ cô ấy sẽ không phải chịu đựng mọi thứ một mình. Và rồi, thời gian đã cho cô ấy biết rằng, cuộc sống vẫn giống như trước, nhưng cảm xúc không thể nào như trước được nữa.

Cuộc sống của cô ấy quay lại giống như ngày anh ấy còn chưa xuất hiện, còn cuộc sống của anh ấy vẫn tiếp diễn bình thường dù có cô ấy hay không. Mỗi đêm, cô  ấy vẫn thường đọc lại từng tin nhắn, xem lại từng bức ảnh, rồi cười, rồi khóc một mình. Cô ấy từng nói với tôi: “Yêu một người, không nhất thiết phải ở bên người đó, cũng không nhất thiết phải có được người đó. Yêu một người chính là để người đó được hạnh phúc với những người họ đã chọn.”

Đó chính là lý do cô ấy lựa chọn buông tay anh. Nhưng có lẽ anh ấy vẫn luôn nghĩ cô ấy chọn như vậy là vì người khác khuyên. Có lẽ anh ấy cũng không biết, từ lúc cô ấy bắt đầu biết mình yêu anh, rất nhiều người nói “Tại sao lại yêu người bằng tuổi mình? Con trai bằng tuổi đều sẽ trẻ con hơn mình” rồi khuyên cô ấy nên chấm dứt sớm, nhưng cô ấy vẫn cứ yêu anh trong im lặng, không đòi hỏi cũng không oán trách tại sao anh không đáp lại dù chỉ một chút.

Có lần tôi nghe thấy cô ấy trả lời: “Tuổi tác cũng chỉ là những con số trong dãy số tự nhiên. Người đó bằng tuổi hay kém tuổi đâu có quan trọng, quan trọng là trong tim người đó, tôi nằm ở vị trí thứ mấy.”

Tôi cảm thấy câu trả lời đó cũng đúng. Nhưng cách cô ấy nhìn nhận mọi thứ lại chưa đúng. Cô ấy nghếch tin hiện tại anh không muốn yêu, chứ không phải là đến sau này anh cũng không muốn yêu cô. Còn anh ấy, không thích nhưng vẫn gieo cho cô hy vọng khi cô muốn dừng lại. 

Cuộc nói chuyện của cô và anh ấy cũng ngày càng thưa thớt và dần biến mất. Không còn những cuộc trò chuyện thâu đêm suốt sáng, cũng không còn những lời hỏi thăm quan tâm cho có từ anh ấy. Cô buồn, thất vọng, hụt hẫng nhưng chẳng lấy làm bất ngờ. Bởi vì chẳng có ai phải dành thời gian và sự quan tâm cho một mối quan hệ xã giao cả. 

Khi tôi biết hai người họ thực sự không còn liên hệ cũng là lúc tôi biết, cô ấy không muốn yêu một người, cứ cho cô rất nhiều hy vọng rồi một ngày lại đẩy cô đến nơi tận cùng của thất vọng. Nhưng cô ấy vẫn cứ giấu anh ấy rất kỹ trong tim.

Có một ngày tôi hỏi: “Còn chờ anh ấy không?”

Cô ấy im lặng một hồi lâu, không gật đầu cũng không lắc đầu, thậm chí cũng không trả lời câu hỏi của tôi, chỉ vu vơ đáp lại: “Tôi chẳng muốn biết tại sao mối quan hệ của cả hai lại trở lên như vậy. Tôi chỉ muốn cảm ơn anh ấy, vì đã đặt chân đến cuộc đời của tôi, trò chuyện với tôi và để tôi biết không phải tình yêu nào trao đi cũng được nhận lại, không phải tất cả các mối quan hệ từ xa lạ sẽ trở nên thân quen mãi mãi. Dù sao lựa chọn xa anh ấy cũng  là quyết định của tôi.”

Tôi chỉ gật gù, nhưng vẫn tò mò, cô ấy thật sự không còn chờ đợi một ngày nào đó anh ấy quay lại tìm cô? Không còn mong anh ấy nhắn tin cho cô sao? Không còn mong một lần nào đó anh ấy trả lời story cô đã đăng sao?

Mỗi ngày trôi qua, cô ấy nói cô ấy càng thích cuộc sống sau khi anh ấy biến mất hơn. Nhắm mắt lại, anh ấy vô thức hiện lên trong đầu cô, mở mắt ra không còn phải lo lắng mình lại ngủ quên không kịp trả lời tin nhắn tối qua của anh ấy nữa. Và trái tim cô, cũng chẳng có chỗ trống để ai bước chân vào. Như vậy, cô có thể học cách yêu bản thân mình nhiều hơn một chút, yêu thay cả phần anh ấy chưa từng yêu.

Mỗi ngày trước khi nhắm mắt lại, chẳng ai biết ngày mai khi mở mắt chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng tôi vẫn biết, mỗi ngày khi mở mắt ra cô ấy vẫn đang nói dối, cô ấy vẫn đang chờ một tin nhắn đến từ anh ấy. 

Cô ấy là người dám yêu nhưng không dám bất chấp tất cả, dám buông tay nhưng không dám chấp nhận sự thật. Vậy nên, hình bóng của anh ấy mãi không thoát ra được khỏi cô ấy. 

Hai người họ cứ từ từ quay trở lại điểm xuất phát là người xa lạ. Cô ấy không bất ngờ, bởi vì mọi thứ đều xảy ra giống như một trong những trường hợp cô ấy vẽ ra trước khi quyết định một điều gì đó đối với anh ấy.

Nói yêu anh ấy, đồng nghĩa với việc chấp nhận trường hợp đánh mất tình bạn ngắn ngủi của cả hai. Hay quyết định ngừng yêu anh ấy, đồng nghĩa với việc chấp nhận cùng anh ấy quay trở lại làm hai người xa lạ.

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top