Giỏ hàng

GenZ Kể Chuyện: Cảm Ơn Cậu, Bạn Của Tôi

BÀI DỰ THI 44: CẢM ƠN CẬU, BẠN CỦA TÔI

Họ tên: Ms.Youth

/Chị đã cảm thấy rất vui và may mắn khi gặp cậu ấy và làm bạn đồng hành trong suốt 9 năm vừa qua./

---

Vào một ngày nọ, khi đang trò chuyện với một nhóm học sinh khóa dưới, bỗng có một em gái cất tiếng hỏi tôi: “Chị ơi, điều gì trong cuộc sống này khiến chị cảm thấy GIÀU CÓ và HẠNH PHÚC ạ?”

Tôi vui vẻ liền trả lời: “Có 3 thứ hiện tại làm chị cảm thấy bản thân vô cùng GIÀU CÓ và HẠNH PHÚC đó là một gia đình ấm áp, một người bạn thân thấu hiểu và một bản thân không ngừng nỗ lực trau dồi kiến thức cũng như kĩ năng.”

Cô bé tiếp lời “Vậy ai là người khiến chị thay đổi nhiều nhất ạ?”

Tôi: “ Đó là cậu bạn thân của chị, em à.”

Cô bé: “Anh ấy đã giúp chị thay đổi như thế nào ạ?”Tôi: “Đó thực sự là một câu chuyện dài đó. Thật ra thì trước kia chị không phải một người thân thiện, gần gũi và tràn đầy năng lượng tích cực như bây giờ. Lúc đó, chị bị mắc chứng khó giao tiếp xã hội và rất sợ phải nói chuyện, vui chơi cùng người khác. Vì thế chị chẳng kết bạn với ai dù là hàng xóm có rất nhiều đứa trẻ ngang tuổi. Chị thường ở trong nhà một mình, đọc truyện, chơi game, xem hoạt hình, rồi thiết kế váy cho búp bê… 

Rồi một ngày nọ, chắc là khi chị lên 8 tuổi gì đó thì có một cậu bé chuyển tới cạnh nhà chị. Cậu ấy có một anh trai và một chị gái. Ngay ngày đầu tiên đến, cậu ấy đã mang sang tặng nhà chị một hộp socola to đùng mà chị  rõ là siêu thích socola ý. Quan hệ giữa nhà chị và hàng xóm mới khá tốt nên mẹ chị đã xin cho chị sang đó chơi cùng họ. Nhưng chị không sang dù mẹ có năn nỉ cỡ nào thế là cậu ấy lại sang nhà thuyết phục chị. 

Lúc đầu chị không đi nhưng ngày nào cậu ấy cũng dày mặt mang máy game, truyện tranh rồi còn mang đủ thứ bánh kẹo sang cho nhà chị chơi. Lúc đầu chị còn đuổi cậu ta về nhưng mẹ chị lại mời ở lại nên không có đuổi được. Thật ra nhiều lúc chị cảm thấy có cậu ta cũng vui vui vì cậu ta rất vui tính và còn có rất nhiều sở thích giống chị. Dần dần chị trò chuyện với cậu ấy nhiều hơn nên bọn chị thân hơn một chút. 

Cứ như vậy, khoảng một tháng sau khi cậu ta đến thì chị mới sang nhà cậu ấy chơi cùng anh chị cậu ấy. Có thể nói là nhờ họ mà bệnh của chị mới có tiến triển tốt hơn. Vì bằng tuổi nhau nên khi đi học bọn chị cũng đi cùng nhau, học cùng lớp, bạn cùng bàn và đương nhiên là cậu ấy luôn đứng ra giới thiệu rồi giúp chị làm quen bạn mới. Cậu ấy giỏi môn tự nhiên còn chị lại giỏi môn xã hội nên bọn chị cứ thế hỗ trợ nhau khá tốt. Có hoạt động gì thì cậu ấy cùng kéo chị đi; lúc nào cũng động viên, khích lệ chị cố gắng nên dần dần chị cũng mạnh dạn hơn đôi chút. Lúc chị buồn, tức giận, phấn khích hầu như cậu ấy đều biết cả và cậu ấy cũng là nơi để chị sẻ chia, tâm sự mọi thứ trên đời. Khi lên cấp 3, cậu ấy với chị học khác trường nhưng chiều nào cũng  chạy bộ, ôn bài, đọc sách, đi ăn rồi  chơi game với nhau. 

Phải nói là giữa bọn chị dường như chả có bí mật hay ngại ngùng gì cả, rất thoải mái và vô tư. Cậu ấy đã thay đổi cuộc đời chị rất nhiều và chị thực sự rất biết ơn điều đó”.

Cô bé dường như vẫn tò mò về câu chuyện của tôi, nên tiếp tục hỏi: “Thế nếu sau này anh ấy có người yêu rồi hai người đi hai ngả đường khác nhau và không còn thân nhau thì chị có buồn không?”

Tôi đã nín cười trước câu hỏi ngây ngô đó nhưng vẫn đáp: “Chị không buồn vì bạn thân căn bản là người chỉ gắn bó rất mật thiết với ta trong một khoảng thời gian, một giai đoạn nhất định nào đó thôi, chứ không thể đảm bảo là mãi mãi. Ngược lại chị đã cảm thấy rất vui và may mắn khi gặp cậu ấy và làm bạn đồng hành trong suốt 9 năm vừa qua.”

Hình như các bạn nhỏ rất hâm mộ tôi vì đã có một tình bạn đẹp đến thế, còn tôi thì luôn tự nhủ bản thân phải cố gắng hơn để có thể luôn đồng hành, hỗ trợ cậu trên con đường phía trước.

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top