Giỏ hàng

GenZ Kể Chuyện: Giọt Nước Mắt Biết Cười

BÀI DỰ THI 41: GIỌT NƯỚC MẮT BIẾT CƯỜI

Họ tên: Hạ Nhiên

/Những gì bạn nghe, nhìn, thấy đều…nó chỉ là khoảnh khắc, còn minh chứng bằng những gì đã làm trong cả cuộc đời nó mới là mãi mãi, là bất diệt, là không gì thay thế được./

---

Nụ cười của nước mắt

Hạ 2007,

“Mày không phải là con người! Thứ như mày rốt cuộc là vật gì chứ? Sống có ý nghĩa gì chứ?” – Tiếng người cha vang vọng ra con đường nhỏ khiến người qua đường đều kinh ngạc hướng đôi mắt dõi theo căn nhà màu xanh ấy…

***

Đông 1992, 

Một đứa bé gái chào đời mang theo mình một vết chàm lớn bao quanh đôi mắt phải. “Ồ, là một đứa bé xấu xí, không may mắn, không may mắn rồi!” Thực ra, màu sắc của cuộc sống do chúng ta quyết định, nếu bạn nghĩ là bất hạnh thì là bất hạnh, còn nếu nghĩ là hạnh phúc thì nó tất nhiên sẽ hạnh phúc thôi. Khi đứa bé lớn dần lại trở thành con trai từ gương mặt, ngoại hình, cách ăn mặc cho tới tính cách…khiến cho người ta không khỏi bàn tán. Bạn đừng vội hiểu lầm nhé, nghiễm nhiên cơ thể vẫn là một đứa con gái.

***

Vết chàm cũng lớn dần theo tuổi, chị ra đường mỗi bước đi lại đối diện với ánh mắt lạ lùng, miệt thị của mọi người của bạn bè nơi trường lớp…có đôi lúc chị nghĩ rằng “xấu xí là một cái tội sao, đâu phải ai sinh ra cũng được lựa chọn số phận…”

“Mày không phải là con người! Thứ như mày rốt cuộc là vật gì chứ? Sống có nghĩa gì chứ?” – Tiếng người cha vang vọng ra con đường nhỏ khiến người qua đường đều kinh ngạc hướng đôi mắt dõi theo căn nhà màu xanh …

Đã bao nhiêu năm rời cơ chứ? Nơi ấy tưởng chừng như chưa bao giờ có được niềm vui và tiếng cười. Buổi chiều ngày hôm đó là lần cuối tôi nhìn thấy chị gái vết chàm.cũng là lần cuối tôi nghe tiếng mắng ấy.

***

Hạ 2020, 

Mãi cho tới sau này khi đã đủ trưởng thành tôi mới thực sự hiểu ra, cũng có lẽ là giờ đây tôi mới biết được sự thật đằng sau câu chuyện, một câu chuyện của “giọt nước mắt biết cười”. Bạn thấy đấy rõ ràng là “trăm nghe không bằng một thấy” nhưng đôi lúc những gì đang diễn ra trước mắt chúng ta chưa hẳn đã là sự thật, cũng tựa như màu đỏ không phải chỉ là màu của chết chóc mà còn là tượng trưng cho tình yêu vậy, giọt nước mắt lăn trên gò má kia không đơn thuần là giọt nước mắt đau buồn, xót xa mà nó còn là giọt nước mắt biết cười, nước mắt gột rửa tâm hồn khiến người ta không khỏi ngỡ ngàng, ăn năn.

Tiếng ầm ĩ từ ngôi nhà suốt bao năm tôi nghe thấy không phải là người cha đang đánh mắng con mình, tôi không nhìn thấy chị gái vết chàm đó nữa không phải vì người cha đã vứt bỏ con mình. Đơn giản thôi, năm 2007 tròn 15 tuổi chị ấy đã đi nước ngoài, khi đã trở về 28 tuổi rồi, một cô gái xinh đẹp, tài năng, một nhà đồ họa, thiết kế thời trang danh tiếng đang bước đi dưới cái nhìn cũng kinh ngạc như cái kinh ngạc trước đây chị đã từng phải đón nhận, nhưng sâu trong ánh mắt họ lại nhuốm màu ngà ngà vừa ăn năn vừa cảm phục.

[Hồi tưởng] Hóa ra bao năm qua, ông ấy – người cha sống với cảnh gà trống nuôi con đã làm đủ mọi việc từ bốc vác, bán hàng rong, người quét đường, đẩy xe…để ấp ủ, chắt chiu nuôi dưỡng một ước vọng quan trọng nhất cuộc đời mình. Có hôm tôi đi học đứng chờ lũ bạn dưới tán cây chứng kiến cảnh ông bị người ta hắt nước …vị khách nọ đậu xe rìa đường mấy đứa trẻ nghịch va phải xe, bị ngã được ông đỡ dậy, chúng nó đi rồi ông ở lại, người ta nghĩ ông đẩy xe rác nên va phải, làm xước cái ô-tô, bắt phải đền bù…

Cha đã làm tất cả đấy, cha làm để nuôi đứa con trai nhỏ, cha làm dành dụm gửi sang nước ngoài, nơi đứa con gái đáng thương của cha đang sinh sống, để con gái cha du học, để mong nó có đủ tiền xóa bỏ vết chàm trên đôi mắt…cha làm, cha sẽ làm bởi mong ước của cha là để con của mình được sống là chính mình, sống như một con người bình thường được xã hội chào đón, chấp nhận.

“Lại đây, lại gần đây nào, để cha được nhìn kĩ con gái của cha. Bao năm qua, con sống có tốt không? Gầy đi nhiều rồi, không sao cả, về đây nhà của chúng ta, con sẽ vẫn luôn là đứa con gái nhỏ bé ngày nào…”- Người cha đang quét lá bỗng ngừng chổi, giơ tay ra như mong muốn ôm chầm ấy, đón lấy một thứ gì đó mà ông trân trọng hơn chính bản thân mình, nước mắt lăn dài trên gò má, người cha ấy khóc như chứa nước mắt của cả cuộc đời vậy, dâng trào…không kìm nén nỗi.

Trước đây, không phải vì chị như một đứa con trai đâu mà do lời bàn tán khiến chị tự ti, mặc cảm trước cuộc đời, chị không muốn mang tên đứa con gái xấu xí nên mới biến mình thành con trai để mạnh mẽ đón nhận cái vết chàm ấy. Lời chửi mắng chúng tôi nghe được chẳng qua là vì để hàng xóm khỏi bàn tán. Thốt ra những lời ấy, thử hỏi tâm can người cha đã phải giằng xé biết bao nhiêu chứ, nén chặt lòng mình để con bước ra nơi đất khách quê người khi vừa tuổi trăng tròn, gia đình bốn người còn lại hai người hiu hắt… đau trong lòng, nỗi đau của người đàn ông là nỗi đau trong tâm ai có thể hiểu được. Nhưng tất cả lại xuất phát từ tình thương con, là đức hi sinh cao thượng. Trong thế giới rộng lớn, trong biển người mênh mông, không phải số phận đã chủ định sắp đặt cho con làm con gái cha, cho chúng ta là một gia đình mà chính cái gọi là “tình phụ tử”, “tình người đắt giá” đã thay đổi số phận, phép màu kì diệu đến với ta không cầu được ước thấy mà ai đó trong chính gia đình, những người thân thiết nhất của chúng ta đang phải đánh đổi bằng cuộc đời gửi trao ngọn gió lời cầu nguyện, gửi trao mầm non lời ao ước, gửi trao ánh trăng đêm giọt nước mắt âm thầm từ tận đáy nỗi lòng … 

Hoàng hôn xuống, ánh chiều buông, kìa giọt nước mắt lấp lánh do ánh mặt trời của buổi chiều tà chiếu vào trên gương mặt đầy rẫy vết thâm nám của người cha ấy là một giọt nước mắt biết cười. Tình cảm không phải nói có là có, không là không, tình cảm nằm ngoài là con ong đốt đau tới phát khóc còn nằm trong là mật ngọt ấp ủ cả cuộc đời, hạnh phúc và tiếng cười cũng vậy. Những gì bạn nghe, nhìn, thấy đều…nó chỉ là khoảnh khắc, còn minh chứng bằng những gì đã làm trong cả cuộc đời nó mới là mãi mãi, là bất diệt, là không gì thay thế được. Hãy lắng nghe bằng cả con tim và lý trí mới bắt trọn sắc màu rực rỡ, ấm áp mà thế giới đã tạo ra để ban tặng dành riêng cho chính bản thân bạn.

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top