Giỏ hàng

GenZ Kể Chuyện: Gửi Đến Em - Người Đang Muốn Kết Thúc Cuộc Đời Mình

BÀI DỰ THI 36: GỬI ĐẾN EM - NGƯỜI ĐANG MUỐN KẾT THÚC CUỘC ĐỜI MÌNH

Họ tên: Đồng Mây Mùa Hạ

/Em không cô độc, không ai cô độc/

---

“Đáng lẽ mình không nên được sinh ra...”

Gửi chủ nhân confession #xxx và tất cả những ai đã từng,

Lướt xuống phần comment của confession, hoặc là phân tích thiệt hơn, hoặc thách thức “tưởng chết là xong à”, “thách bạn tự tử đó”... Thật ra chị nghĩ rằng khi một người đã muốn chết, thì phân tích lợi - hại hay khích tướng họ đều không có nghĩa lý gì. Muốn chết, là không còn lý do gì để sống. 

Năm cấp Hai, chị cũng từng muốn chết vì ở lớp chị không có bất cứ người bạn nào, mỗi giờ ra chơi chị lại vùi đầu vào học để quên đi cảm giác cô lập, họ xì xào chỉ trỏ, khúc khích, mỉa mai. Chị ghét cảm giác đó. Chị ghét đến trường, nhưng bố mẹ và thầy cô luôn kỳ vọng vào chị, áp lực và ảo tưởng... Chị tự hỏi liệu cả cuộc đời mình sau này sẽ như thế sao? Đôi khi chị sẽ cảm thấy, giống như em, rằng có khi chết nhẹ nhàng hơn rất nhiều. 

Nên chết hay không chết? Chị biết em sẽ khó mà tin câu trả lời của chị vì chị không phải là em, không trải qua những thứ em phải trải qua. Nhưng chị muốn em hiểu rằng, còn rất nhiều người đã và đang như em, bất lực, tuyệt vọng, bế tắc, chị đã từng. 

Em à, tuổi trẻ của em mới bắt đầu, thế giới của em mới chỉ dừng lại trong vòng quay nhà và trường, gia đình và bạn bè thầy cô. Nhưng thế giới ngoài kia rộng lớn, những quốc gia mà con người họ chấp nhận sự khác biệt, những con người có học thức có nhân phẩm hiểu cách tôn trọng em, những vùng quê thân thiện, hiền lành và “người đồng mình” với nụ cười chất phác..., em đã đặt chân tới đó chưa? 

Hãy nghĩ tới điều đó khi em thấy tuyệt vọng: một chân trời xa xôi nơi em có thể rũ bỏ mọi thứ ở đây, làm điều mình thích, trở thành con người mình mong muốn, được tôn trọng và không cần cô lập, đấu đá, thương tổn nhau. Một chân trời xa xôi nơi em có thể gặp được người trân trọng em thực lòng. Nghĩ mà xem, em có dũng khí để chết, thì sao em không có dũng khí để tới được chân trời mơ ước kia của em? 

Em có muốn không?

Ngoắc tay với chị nếu câu trả lời là có nhé, hứa với chị em sẽ thức dậy vào sáu giờ sáng mỗi ngày và không ngủ muộn quá mười một giờ đêm. Hứa với chị em sẽ không dùng điện thoại hơn ba tiếng, thay vào đó ra ngoài chạy bộ, hít thở không khí trong lành, uống đủ nước, ăn đủ rau. Hứa với chị em sẽ nhìn cuộc đời này một cách kỹ càng nhất để em có thể thấy được vẻ đẹp của nắng mai buông trên cánh hoa ngậm sương sớm, một cụ ông đang đèo cụ bà, chầm chập đạp xe trên con phố Hồ Xuân Hương...

 

Một cơ thể bệnh hoạn thì không thể nào có được một tinh thần minh mẫn. Muốn nghĩ thông suốt thì đầu tiên phải sống khoẻ mạnh. Hãy duy trì thói quen trên trong hai tuần, em sẽ bình tĩnh hơn rất nhiều.

Gửi em lời trong bài hát chị vô cùng yêu thích: “Người không hề đơn côi/ Tôi mãi đứng đây cất lời ca cho Người/ Tôi sẽ chở che Người.” Cảm ơn em và bài confession của em, chị cảm thấy như nhìn chính mình khi xưa, cảm ơn em vì chị hiểu rằng không chỉ chị mà còn rất nhiều người đã và đang phải vật lộn với những gánh nặng tâm lý. Em không cô độc, không ai cô độc. 

#bila #đọc_để_trưởng_thành

---

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top