Giỏ hàng

GenZ Kể Chuyện: Thứ Hạng, Điểm Số Quan Trọng Đến Thế Sao?

BÀI DỰ THI 20: THỨ HẠNG, ĐIỂM SỐ QUAN TRỌNG ĐẾN THẾ SAO?

Họ tên: Nemo

/Tôi muốn sống là chính mình, được làm thứ mình muốn, học trường mình thích. Nhưng cuộc sống mà, mẹ tôi làm chủ mất rồi./

---

Tôi ghét phải gồng mình, cố gắng làm những thứ mình không thích. Và chắc hẳn nhiều bạn trẻ cũng thế. Nhiều lúc tôi muốn tránh xa gia đình- nơi gần gũi thân thương nhất của mình. Vì sao ư? Có lẽ vì hai từ “ÁP LỰC”. Mẹ tôi luôn cố gắng biến tôi thành một đứa hoàn hảo. Và tôi thì không hề mong muốn điều đó.

Tôi thực sự mệt mỏi lắm rồi!

Từ nhỏ tới lớn, tôi phải sống dưới sự sắp đặt của mẹ. Học trường nào, học những gì,.. Mọi thứ tôi chẳng thể tự mình quyết định. Tôi sống như cách mà mẹ tôi muốn. Có thể bà muốn tôi có một cuộc sống tốt hơn, không muốn tôi phải khổ sở như bà đã từng.

Nhưng tôi không muốn bà quan tâm quá mức cuộc sống của tôi. Đặc biệt là về thành tích và thứ hạng trong lớp của tôi. Mỗi mùa thi qua là mỗi lần tôi áp lực áp lực về học hành và về chính người mẹ của mình. Tôi đã nỗ lực rất nhiều, tôi đã thức trắng nhiều đêm, không phải vì chính mình, mà là nghĩ vì mẹ nên mới phải vậy. Mẹ tôi quan trọng điểm số đến mức tôi không thể ngờ được.

Mỗi lần có điểm kiểm tra, tôi không giống những đứa bạn háo hức khoe mẹ hay gì. Tôi im lặng. Và một điều rõ ràng là mẹ sẽ hỏi. Nhưng buồn là không hỏi điểm tôi trước, mà là những người bạn khác: bạn A bao nhiêu, bạn B thì sao? Đó đều là những người học giống như tôi, đều là top 3, và đặc biệt họ cũng là hàng xóm của tôi. Thật buồn cười, người mẹ quan tâm không chỉ là con gái mẹ, mà còn những “con nhà người ta” nữa. Mẹ luôn hỏi: “Lần này xếp hạng mấy?” tôi thực sự chán nản khi nghe câu hỏi đó. Tôi buồn lắm, buồn vì những cố gắng của tôi mãi không đủ với kỳ vọng của mẹ.

Trong một lần thi học sinh giỏi, tôi được chọn đi rất nhiều môn, và bắt buộc phải chọn một môn. Và bạn biết đấy. Người quyết định vẫn là mẹ. Tôi có cảm giác như mình chỉ đang tồn tại, còn cuộc sống của tôi là mẹ làm chủ.

Đến lúc lên cấp ba, cũng là mẹ, ép tôi học, học đến mức đi bệnh viện vì suy nhược. Và buồn cười hơn là mẹ mang cả sách vở vào viện cho tôi trong hai ngày ở đó. Có những lúc tôi kháng cự chứ, nhưng rồi cũng phải chịu thua cái lý lẽ của mẹ “nuôi con lớn rồi được cái cãi là nhanh”. Dần dần tôi cũng buông xuôi, suốt ngày cúi đầu học, chả quan tâm mọi thứ quanh mình nữa. Cách tôi sống: làm hài lòng mẹ.

Khi chọn trường đại học, tôi thực sự muốn học gần nhà, tôi không muốn đi quá xa, muốn thỉnh thoảng được về nhà. Nhưng đáp lại là câu “học giỏi bao nhiêu năm bây giờ học trường này thì mặt mũi mẹ để đâu”. À, thì ra mẹ muốn nở mặt nở mày với người xung quanh. Và rồi cũng phải nghe lời mẹ, chọn đến với Sài Thành, trong sự tiếc nuối, nhớ nhà.

Tôi có cảm giác dù mình có cố gắng, nỗ lực thì trong mắt mẹ tôi vẫn thua người khác. Mẹ chưa bao giờ khen ngợi tôi. Dù tôi đã cố gắng lắm rồi. Được đứng thứ nhất thì nhận được nụ cười, còn xuống hạng thì nhận được thêm vài giờ không ngủ.

Tôi muốn sống là chính mình, được làm thứ mình muốn, học trường mình thích. Nhưng cuộc sống mà, mẹ tôi làm chủ mất rồi. Giờ lên đại học, nhưng vẫn sống trong sự kiểm soát, cuối kỳ gửi bảng điểm, ... Thứ không thể thiếu trong máy mẹ tôi, có lẽ là số điện thoại của thầy/ cô chủ nhiệm. Mẹ gọi cho họ còn nhiều hơn gọi cho tôi ấy chứ. 18, 19 tuổi đầu nhưng vẫn bị kiểm soát. Tôi đâu phải tù nhân hay gì đâu. Ngoài việc học không được đi đâu ra ngoài, phải tiếp tục học, không chơi đùa, không sinh nhật, không tiệc tùng,... Con của mẹ sắp tự kỷ đến nơi rồi mẹ ạ.

Có lẽ mẹ nghĩ như vậy là tốt với con, nhưng con muốn... là chính mình. Ở cái tuổi này con có thể tự lập, tự mình sống theo cách mình muốn rồi mẹ ạ. Không biết có bao nhiêu người đang trong hoàn cảnh như tôi, không biết họ đang sống như thế nào, liệu họ có khổ sở như cách tôi đang sống không nữa?

Năm 19 tuổi, tôi thực sự muốn là chính mình!

---

#bila #đọc_để_trưởng_thành

Đọc các bài dự thi tại: https://bila.vn/blogs/nguoi-truyen-cam-hung. Các bài viết ấn tượng sẽ được Bila đăng trên fanpage Bila - Đọc để trưởng thành vào 15h và 20h hằng ngày.

 

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top