Giỏ hàng

Lập Danh Rồi Mới Lập Ngôn

Người giàu hay vĩ nhân chỉ được người ta ca ngợi, biết đến khi họ thành công và rồi sau đó mới biết đến quá trình, con đường đã đi của họ.

Hãy khẳng định bản thân bằng kết quả rồi mới mong cuộc đời công nhận sự quá trình!

Sự thật thì cuộc đời luôn phũ phàng vậy đấy, cái người ta quan tâm không phải bạn nỗ lực bao nhiêu, bạn cố gắng thế nào, mà là cái đích cuối cùng mà bạn đạt được. Trong cuộc thi, bạn chỉ là Á quân thì người ta cũng sẽ xem bạn chẳng khác gì người về thứ 3, thứ 4 hay thậm chí thứ n vô danh nào đấy, không phải Quán quân, bạn không phải là người chiến thắng, ít ra có niềm an ủi khi giải thưởng ấy được bản thân mình công nhận, gia đình vui mừng, bạn bè thật lòng chúc phúc, hay ít ra bạn không quan tâm đến cảm nhận của người khác về thành tựu hay sự cố gắng của chính mình.

Kết quả và quá trình luôn song hành, sánh bước với nhau. Kết quả là một khía cạnh thể hiện việc bạn nỗ lực như thế nào. Bạn chưa đủ cố gắng, chưa thực quyết tâm, lúc “con người ta” miệt mài học hỏi, chăm chỉ tích lũy kinh nghiệm, vốn sống, bạn lại ễnh người ra chơi bời, ngủ nghỉ, rồi nhìn qua chả tự nhủ “ thôi chơi nốt ván này, thôi chơi nốt hôm nay, thôi nó giỏi hơn nên học mới vào còn mình chả giỏi, cứ từ từ…” Ừ thì cứ từ từ đi, rồi thành công sẽ từ từ xa rời bạn thôi, dễ mà. Sự chăm chỉ, kiên trì luôn tương xứng với mức độ thành hay bại của cuộc đời bạn. Dù bạn có “ ô dù”, hay “ cây cao bóng cả” che mát, đến một ngày, ô dù gì rồi cũng cũ kĩ, lỗi thời, cây thọ mấy cũng chẳng đến lúc về cội hóa mùn, chẳng lẽ bạn muốn cuộc đời của mình lại lệ thuộc vào kẻ khác. Họ kiệt, bạn, nhanh thôi, rồi sẽ chết rũ dần theo năm tháng, trừ phi bạn biết mình nên làm gì với cuộc đời này.

Khi sinh ra con người tự đã có năng lực sinh tồn bằng cách cất tiếng khóc khẳng định sự tồn tại của mình trên cõi đời vốn trầm luân vô kể. Rồi dần dần, qua tháng năm trưởng thành, bản thân con người phải tự hiểu có vấp ngã cũng phải biết tự đứng lên, bởi chẳng ai sống đời với ai mãi cả. Không có năng lực tự nuôi chính mình thì đừng đòi hỏi hạnh phúc, thành công tiền tài sẽ đến với bạn – một kẻ mang thân tầm gửi. Thành công của bạn có được không nhờ tự lực cánh sinh thì yên tâm nhé, cái gì cũng cái giá của nó cả, nếu không nhìn nhận kịp lúc, khi quay đầu thì đã quá muộn để nhìn thấy bờ rồi. Lúc đấy, danh không chính, ngôn không thuận, bạn lấy gì để yêu cầu, nhờ vả người khác cứu giúp, đối đãi.

Danh lợi sẽ đến với những người biết cố gắng và nắm bắt thời cơ. Đi theo danh lợi chính là tiếng nói, hay hiểu nôm na, trọng lượng lời nói của bạn tỉ lệ thuận với mức độ thành công của bạn. Bạn giàu, bạn giỏi, bạn nói cái gì người ta cũng cho là đúng, là có lý, và rất nhiều khi nó lại thành chân lý muôn đời.

Kết quả quyết định sự nhìn nhận
Kết quả có như nào thì quá trình mới được quan tâm
Sau nhiều lần bị ngã cho sấp mặt, tôi nhận ra chả ai hơi đâu quan tâm một kẻ thất bại nói cả, cái cuộc đời này muốn là cái thành tựu tôi đạt được. Thế nên người giàu hay vĩ nhân chỉ được người ta ca ngợi, biết đến khi họ thành công và rồi sau đó mới biết đến quá trình, con đường đã đi của họ.

Bạn càng giỏi cơ hội càng nhiều, tiếng nói càng có trọng lượng.
Năm 260 Trước Công Nguyên, Archimedes đã từng tuyên bố: “hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng cả trái đất này”. Nếu Archimedes là một người bình thường, chắc chắn chẳng ai tin vào lời ông ta nói cả, coi đó như lời xàm ngôn của một kẻ ngu ngốc tầm thường nào đấy, nhưng đáng tiếc, ông ta khi ấy đã là một nhà bác học tài ba, và việc ông ta đưa ra câu nói như vậy cùng với đó là nguyên lý đòn bẩy để giải thích cho câu nói trên thì hiển nhiên, mọi ngôn từ tuyên bố của Archimedes đều là đúng và có sơ sở. Bạn thấy đấy, ngay cả thành ngữ từ xưa cũng khẳng định cái danh có yếu tố quyết định ít nhiều: Danh chính ngôn thuận, chữ danh luôn đi trước chữ ngôn là vậy.

“Thế giới này làm gì có đưa than ngày tuyết, chỉ có dệt hoa lên gấm thôi” – Mễ Mông

Bạn muốn được người khác thêu hoa lên gấm, trước tiên bạn phải trở thành gấm đã.

Muốn người ta nghe bạn nói, trước tiên bạn phải trở thành người khiến họ kính nể.

Cuộc đời luôn công bằng, nếu bạn thấy không công bằng, hãy tự xem lại bản thân trước khi oán trách thứ gì khác.

Càng cố gắng, càng may mắn! Đừng nghĩ mình đã nỗ lực đủ nhiều nhưng lại chẳng thể như ý vì thiếu đi sự may mắn ! Làm ơn đi! Bạn đang tự bào chữa và an ủi cho sự cố gắng chưa tới của mình đấy! Người ta đạt được nhưng bạn lại không thì điều đó đồng nghĩa với việc, người ta đã nỗ lực hơn bạn gấp bội lần. Sự cố gắng chưa bao giờ là đủ, và con người thì luôn phi thường trong mọi việc nếu biết tận dụng hàng nghìn phần trăm sức lực và trí tuệ của chính mình!

Nhưng có khi nào chúng ta, trên con đường mang tên quá trình ấy, tự hỏi chúng ta cố gắng vì điều gì không?

Tất nhiên là có rồi, cái này thì mỗi người mỗi cái đích khác nhau nên tôi chả thể nào liệt kê ở đây hết được. Nhưng xét cho cùng, khoan hãy nói đến những điều lớn lao như danh lợi, có phải ta vẫn là mong muốn bản thân và những người ta yêu quý được tôn trọng, được hạnh phúc, được sống dễ dàng hơn một chút?

Đó là động lực đấy, còn để biến động lực thành thiết thực thì còn phải xem bản thân bạn rồi.

Bạn biết đó, chẳng có gì dễ dàng cả, mọi lý thuyết chỉ là nói suông nếu bạn không bắt tay vào hành động.
Bây giờ hoặc không bao giờ.

Muốn được tôn trọng, lắng nghe, trước tiên phải cho người ta biết bạn là ai?!

Kết quả của sự cố gắng không phải lúc nào cũng là hoa thơm trái ngọt, nhưng có một điều chúng ta phải thừa nhận, kết quả là sự thể hiện tất yếu của một quá trình. Nếu cái kết không vừa ý, hãy đứng dậy và sửa nó đi, đừng oán than hay biện minh, đổ lỗi. Sự thật thì chẳng ai thèm nghe đâu, nếu có thì hãy trân trọng những người như thế nhé! Đó là lời khuyên thật lòng! Bởi người có thể sẵn sàng nghe bạn kể lể thì hẳn là người đó yêu thương bạn với tất cả tầm lòng bao dung và từ bi đấy! Như tôi đã phủ đầu ở trên rồi, không người nào rỗi hơi nghe một kẻ đứng sau cả. Bởi thế, nên “lập danh rồi mới lập ngôn” là vậy!

Ở đây tôi không bàn sâu về những vấn đề tiêu cực như con ông cháu cha, hay nạn “chạy chọt” gì nhé, tôi chỉ đề cập đến sự công bằng khi chúng ta cùng đi đến một cái đích nào đấy. Còn những việc khác, tự trời có an bài trả giá xứng đáng.

Nội dung: Táo Nhỏ - Bila team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top