Giỏ hàng

REVIEW "Còn chút gì để nhớ": Một Thuở

"Còn chút gì để nhớ" tựa một bản tình ca nhẹ nhàng mà da diết đến nhói lòng. Mỗi người đều có những câu chuyện để mang theo, đều có một kí ức để nhớ về trên chặng đường phía trước. Dù là bao nhiêu năm, dù thời gian cứ trôi thì năm tháng tươi đẹp ấy, những con người ấy vẫn vẹn nguyên, vẫn chân thật và rực rỡ như vậy.

Mỗi lần đến với những trang sách của bác Ánh trong mình lại trào dâng cảm xúc về một vùng trời tuổi thơ rất xưa. Và, lần này cũng không phải là ngoại lệ.

Chương, một cậu bé 18, độ tuổi mới lớn, với những sự hồn nhiên, đơn thuần một mình vào Sài Gòn để học tập, chuẩn bị cho kì thi. Ở nhà dì của mình, Chương vô tình quen hai cô bé rất dễ thương là Quỳnh và Trâm. Quỳnh là cô bé dịu dàng, có nụ cười đáng yêu, dễ mến. Còn Trâm, chị của Quỳnh lại là cô gái có nét cứng rắn hơn, bộc trực và thẳng thắn.

Ngay từ lần đầu gặp gỡ, Chương đã quý mến Quỳnh. Nụ cười đáng yêu, ánh mắt trìu mến, mọi thứ ở Quỳnh đều khiến chàng trai mới lớn cảm thấy xốn xang. Nếu với Chương, Quỳnh là cô bạn gái đáng yêu thì Trâm là một người bạn, người chị đáng quý. Chương và những cô bạn hàng xóm cùng nhau trải qua những năm tháng tuổi trẻ rực rỡ nhất. Đi cùng nhau một quãng đường chẳng ngắn cũng chẳng dài nhưng đủ để tạo nên những kí ức đẹp đẽ nhất.

Thời gian chẳng thể nào dừng lại, Chương trở thành cậu sinh viên đại học còn Quỳnh và Trâm cũng dần trưởng thành. Tình cảm của Chương và Quỳnh ngày càng tốt đẹp hơn dù chẳng ai ngỏ lời với đối phương. Ở môi trường mới, Chương gặp người bạn mới là Kim Dung, cô gái cá tính và phóng khoáng. Kim Dung luôn đem đến cho Chương cảm giác thoải mái. Thế nhưng, tình cảm của Chương dành cho cô gái bé nhỏ Quỳnh chưa bao giờ thay đổi.

Tình cảm đầu đời luôn đẹp và trong sáng tựa viên ngọc lấp lánh. Thế nhưng, viên ngọc ấy ta chỉ có thể chiêm ngưỡng, ngắm nhìn chứ chẳng thể nào chạm đến. Chương, Quỳnh, Kim Dung, đâu mới là một sự trọn vẹn?

"Còn chút gì để nhớ" tựa một bản tình ca nhẹ nhàng mà da diết đến nhói lòng. Mỗi người đều có những câu chuyện để mang theo, đều có một kí ức để nhớ về trên chặng đường phía trước. Dù là bao nhiêu năm, dù thời gian cứ trôi thì năm tháng tươi đẹp ấy, những con người ấy vẫn vẹn nguyên, vẫn chân thật và rực rỡ như vậy.

"Khi đạp xe đi, bỗng dưng tôi bâng khuâng tự hỏi, rằng không biết trong vô vàn những kỉ niệm tươi đẹp ngày xưa, đối với Quỳnh bây giờ có còn một chút gì để nhớ hay không"

Nội dung: Huyền Nguyễn - Bila Team
Ảnh: Hoài Linh - Bila Team
Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top