Giỏ hàng

REVIEW “Hãy chăm sóc mẹ”: Một Cuốn Sách Hay Về Mẹ

Thật xót xa biết bao khi ta thấy hình ảnh một người mẹ “bị thương ở mu bàn chân, đi đôi dép lê màu xanh, một bên dép cứa vào bàn chân chỗ gần ngón cái sâu đến nỗi miếng thịt long ra tạo thành vết rách sâu hoắm, ruồi muỗi vây quanh vết thương đang rỉ mủ…”. Lúc mẹ đang lo sợ, thầm gọi tên các con thì họ đang ở đâu? Chính những đứa con vô cảm, trái tim đông cứng đã làm người mẹ ra đi trong sự lạnh lẽo, cô đơn.

“Đêm nay con ngủ giấc tròn,
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời..”

Trong cuộc đời này, có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, có ai lại không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ. Bởi vậy, đã có biết bao cuốn sách hay và ý nghĩa nói về mẹ - người phụ nữ tuyệt vời. “Hãy chăm sóc mẹ” của tác giả Shin Kyung Sook chính là một trong những cuốn sách lấy đi nước mắt của hàng triệu con người.

Cuốn sách kể về một gia đình ở Hàn Quốc. Trong một lần người mẹ cùng với chồng lên thăm những đứa con sống ở thành phố, sự đông đúc, chen chúc ở tàu điện ngầm đã khiến người mẹ tuột khỏi bàn tay của chồng. Một câu chuyện buồn đã tiếp diễn từ đó. Chính sự việc lạc mất mẹ đã làm rõ được sự vô cảm của những người con trong gia đình mẹ Park So- nyo.

Trong gia đình ấy, có một người phụ nữ suốt ngày tần tảo, lo toan mọi chuyện, lúc nào cũng chỉ nghĩ tới chồng con. Mẹ chẳng bao giờ quan tâm đến ngày sinh nhật của chính mình. Mẹ nuôi bốn đứa con khôn lớn: cậu con trai cả Hyung-chol, hai cô gái Chi-hon và Yun. Mẹ thương yêu, che chở họ, để rồi khi họ “đủ lông đủ cánh”, họ lại vụt bay đến một nơi xa để mẹ một mình buồn bã.

Và rồi,.. Chỉ khi mẹ “bị lạc” người chồng và những đứa con mới nhận ra tình cảm thiêng liêng lớn lao của mẹ. Đồng thời họ cũng nhận ra được mình đã vô tâm như thế nào. Xuyên suốt 4 chương của cuốn sách là những hồi tưởng của mỗi người trong gia đình về người mẹ của mình.

Người con trai cả, anh Hyung-chol là người được mẹ yêu thương, chăm sóc nhiều nhất. Đến độ nấu mì mẹ cũng nấu riêng cho anh. Mẹ đặt hết niềm tin vào người con trai ấy: mẹ hy vọng rằng “anh sẽ trở thành công tố viên”. Nhưng cuộc sống lại chẳng như ước mong của mẹ. Anh không thực hiện được điều đó nhưng anh chỉ suy nghĩ đơn giản: đó chỉ là một khát vọng không thành của tuổi trẻ. Anh đã không hề quan tâm đến ước mong lớn lao mà người mẹ luôn muốn anh hướng đến. Có lẽ anh không phải là người buồn nhất, mà người buồn nhất là mẹ anh!

Người chồng thì suốt ngày chạy theo những thứ bên ngoài, thậm chí còn đem cả người đàn bà khác về nhà. Thử hỏi, ông ta có xứng đáng được gọi là người chồng hay không?

Còn cô con gái thứ sau khi lấy chồng, sinh con mới tự hỏi: “Mẹ có yêu công việc bếp núc không?” Lúc còn thơ bé, cô cứ nghĩ công việc đó là của mẹ, mẹ chẳng có việc gì ngoài nấu ăn, giặt giũ,... Cô không biết được rằng mẹ cô cũng có những góc khuất tâm hồn, những điều thầm kín, những tình cảm lãng mạn của phụ nữ. Cũng là con gái nhưng khi lớn lên trở thành một người mẹ, cô mới thực sự hiểu được sự vất vả của mẹ mình.

Cô con gái út, cứ ngỡ rằng mình là người hiểu rõ về mẹ. Nhưng khi lạc mất mẹ, cô mới chợt nhận ra đến mẹ sinh ngày tháng năm nào cô cũng không rõ.

Chỉ khi mẹ lạc, họ mới dần thấy được sự vô tâm, sự thờ ơ, dựa dẫm vào mẹ của chính mình. Và rồi, cái kết mà họ nhận được không thể nào bi lụy hơn. Khi đã nhận ra sai lầm thì họ cũng không còn cơ hội để thay đổi nữa. Thật xót xa biết bao khi ta thấy hình ảnh một người mẹ “bị thương ở mu bàn chân, đi đôi dép lê màu xanh, một bên dép cứa vào bàn chân chỗ gần ngón cái sâu đến nỗi miếng thịt long ra tạo thành vết rách sâu hoắm, ruồi muỗi vây quanh vết thương đang rỉ mủ…”. Lúc mẹ đang lo sợ, thầm gọi tên các con thì họ đang ở đâu? Chính những đứa con vô cảm, trái tim đông cứng đã làm người mẹ ra đi trong sự lạnh lẽo, cô đơn.

Kết thúc buồn của cuốn sách cũng là một lời nhắc nhở chúng ta: “Hãy chăm sóc mẹ”. Ngày 20/10 đang kề cận, nếu ai còn mẹ xin hãy biết cách bày tỏ tình yêu của mình với mẹ. Dù chỉ là một bông hoa nhỏ, một hành động nhỏ để giúp đỡ mẹ,.. cũng là cách để ta thể hiện sự quan tâm đến mẹ. Đừng để đến lúc mất mát rồi mới nhận ra sự vô tâm, lạnh nhạt của mình.

“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?”

Nội dung: HT Thuỳ Trang - Bila Team
Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top