Giỏ hàng

REVIEW "Hoàng tử bé": Khi Thơ Mộng Và U Buồn Không Còn Nằm Ở Hai Bờ Ranh Giới

Mức độ yêu thích: 8/10

Nếu chưa tìm được ý nghĩa cuộc đời, bạn hãy tìm "Hoàng tử bé" trước...

Đọc nhan đề, ta cứ ngỡ đây chỉ là một câu chuyện cổ tích tuổi thần tiên nên ít ai dừng tay trước giá sách và chọn lấy. Nhưng một khi đã đủ bình tâm ngồi xuống thưởng thức, ta sẽ lập tức bị cuốn vào cánh cửa thế giới tưởng tượng bay bổng pha chút u sầu mà nhà văn gợi ra...

Chàng trai nọ sau chuyến bay dài, chuyên cơ của anh rơi xuống hòn đảo hoang vu, không người qua lại. Nơi đây, anh đã làm quen với hoàng tử bé. Em đến từ hành tinh xa xôi, kì dị nào đó, nơi mà "Chỉ cần dịch ghế vài bước, khi nào em thích là em nhìn thấy mặt trời lặn..."Những ngày lưu lại trên hoang đảo cùng nhau, em kể cho chàng trai nghe về những điều em thấy, em làm: bông hoa hồng em trồng bằng tất cả tình yêu, núi lửa chỉ cao đến đầu gối em hay những hành tinh kì lạ nơi ông vua cai quản mà chẳng có lấy một ai để trị vì; nơi kẻ khoác lác cảm thấy mình được khâm phục dù chẳng được ai tụng ca; kẻ nát rượu trói mình trong vòng luẩn quẩn của sự xấu hổ; lão tư sản mê tính toán tự cho mình là người đứng đắn; hay cột đèn và người thắp đèn quay cuồng bận rộn; một Tôn Ông già viết sách địa lí mà chẳng phân biệt được núi sông,...
Ta cũng muốn được như em phiêu du đó đây, gặp đủ loại người... Dễ thôi, Saint Exupéry đã cho ta tấm vé thông hành: tất cả hạng người đó đều trú ngụ ở Trái Đất.

Hoàng tử bé làm quen, hòa ái với muôn vật muôn loài. Tình yêu của cậu cảm hóa cả cáo- loài vật luôn bị gắn mác với sự gian xảo, dối trá.

Nhưng không chỉ đơn giản như thế, "Hoàng tử bé" còn là cuốn sách có chiều sâu tư tưởng. Qua cái nhìn, cách nghĩ của Hoàng tử, người lớn như bước vào đời sống nội tâm con trẻ, và trẻ con lại rõ thêm về lẽ sống ở đời.

Mỗi câu, mỗi chữ trong tác phẩm đều là những hình ảnh ẩn dụ sâu sắc, chứa đựng thông điệp cuộc sống: "ý nghĩa của sự có mặt trên đời, nỗi khát khao không thể nào với tới được về lòng nhân ái, sự cảm thông giữa người với người..."

Có thể nói "Hoàng tử bé" là tác phẩm thỏa mãn nguyên lí "tảng băng trôi" ba phần nổi, bảy phần chìm. Có những điều tác giả viết ra ta dễ dàng hiểu ngay nhưng lắm khi phải suy tư, ngẫm ngợi, mới dần sáng tỏ. Lồng ghép triết lí cuộc đời nhưng cuốn sách không hề khô khan, sáo rỗng mà thấm thía, nhẹ nhàng; ngôn từ giản dị mà thông điệp sâu sắc đến khôn cùng. Khi khép trang sách lại, thứ dư vị cứ vương vất mãi trong tâm trí tôi chính là sự thơ mộng và nỗi u buồn chẳng thể phân tách. Đúng như cách nhà thơ Bùi Giáng gọi, đây là "tác phẩm thơ mộng nhất và u uẩn nhất trong những tác phẩm của Saint Exupéry".

Nếu chưa tìm được ý nghĩa cuộc đời, bạn hãy tìm "Hoàng tử bé" trước...

"Trên cái hành tinh bé đến thế của em, em chỉ cần dịch ghế vài bước. Khi nào em thích là em nhìn thấy mặt trời lặn...
– Có một ngày, tôi nhìn mặt trời lặn bốn mươi ba lần!

Một chốc sau đó, em nói thêm:
– Ông biết đấy... khi người ta buồn quá, người ta thích cảnh mặt trời lặn...
- Ngày có bốn mươi ba lần mặt trời lặn ấy, em buồn đến thế sao?
Nhưng cậu hoàng tử không trả lời "

"Xét mình khó hơn xét người nhiều. Nếu ngươi xét được mình đúng đắn, thì ngươi là một bậc hiền nhân chân chính."

"Ngay giữa loài người, cũng bơ vơ"

"Người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì mắt không nhìn thấy."

"Cái mà ta thấy đây chỉ là một cái vỏ. Cái quan trọng nhất thì không nhìn thấy được..."

"Mắt vốn mù loà. Phải dùng trái tim mà tìm kiếm"

Nội dung: Bảo Ngọc -Bila Team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top