Giỏ hàng

REVIEW "Ở HÀ NỘI": HÀ NỘI TRONG BẠN LÀ GÌ?

Muốn kể cho các bạn về một cuốn sách mà mình đã từng đọc khá lâu rồi - “Ở Hà Nội”.

Yuki, cô gái với trái tim vẽ một vòng thành tình yêu Hà Nội, yêu mảnh đất mà cô sinh ra và lớn lên, mảnh đất đã cùng cô chứng kiến những yêu thương và đớn đau, những vẹn tròn và vụn vỡ.

“Hà Nội đối với tớ là gì nhỉ? Trước đây Hà Nội đối với tớ chỉ là trạm dừng chân tức thời trước khi bước lên những chuyến bay không ngừng nghỉ. Nhưng bây giờ tớ quay về với Hà Nội, gặp cậu. Thành ra cậu lại trở thành Hà Nội của tớ. Hà Nội của tớ lại trở thành cậu. Bởi vì tớ thích cậu.”

“Ở Hà Nội” ban đầu là một trang facebook nơi tác giả chia sẻ những tâm sự của mình về Hà Nội, về tình yêu, về cuộc sống, về con người Hà Nội. Nhưng Ở Hà Nội lại được độc giả vô cùng yêu thương, và “Ở Hà Nội” đã ra đời như thế đấy.

Mỗi trang sách là một khoảnh khắc trong cuộc đời của cô gái trẻ. Phải chăng vì sợ thời gian sẽ cuốn trôi đi mất những cảm xúc trong trẻo và chân thật ấy nên cô đã trải lòng mình để tìm lấy một chút cảm thông, để tìm lấy một nơi nương tựa cho vốn rất tâm hồn mong manh của mình.

“Ở Hà Nội” được chia thành 3 phần: Cậu ấy. Anh ấy. Và Tôi.

Cậu ấy là chàng trai mà cô dành cả thanh xuân để theo đuổi, là người mà cô lấy làm tâm, quay một vòng, và bỗng nhiên cả trái tim cô, cả Hà Nội của cô được gói trọn trong vòng tròn đó. Những cảm xúc lúc bồng bột lắm khi thì nhẹ nhàng, cô gái gửi cả vào trong những trang sách của mình. Đọc sách, dường như người ta cũng tìm thấy một chút gì của mình ở trong ấy, thấy được cả tuổi trẻ với những tình cảm đẹp đẽ của những lần đầu tiên. Cậu ấy là chàng trai của tuổi trẻ, là chàng trai mà cô đã dành tình cảm vào những năm tháng ngây ngô nhất của cuộc đời. Và dần dà, người ta cũng phải học cách chấp nhận, học cách để quên đi một ai đó đã từng ghi dấu một Hà Nội ở trong tim.

Cô bắt đầu một đoạn tình cảm mới, một đoạn tình cảm của người trưởng thành. Và cô gọi chung 3 người cô yêu, 3 người yêu cô, 3 người xuất hiện sau cậu ấy, là “Anh ấy”. Đã qua cái thời ngây dại, người ta suy nghĩ chín chắn hơn, như một sự tất yếu. Họ lặng lẽ đi bên nhau, và về bên Hà Nội. Lắm lúc có một bức tường ngăn họ lại, lắm lúc có những cảm xúc khiến họ chẳng biết có nên tiếp tục kéo dài mối quan hệ ấy hay không, và rồi họ lại bước đi.

Nhưng có một điều không bao giờ mất đi, có một nơi không bao giờ bỏ cô lại, là Hà Nội của cô. Dù đó là ngày nắng gió hay bão bùng, mưa giông hay gió nổi, Hà Nội vẫn luôn ở đấy, chẳng mất đi đâu cả, Hà Nội vẫn luôn dịu dàng sau những bão tố của cuộc đời.

Tình yêu của cô có thể mất đi, anh ấy cậu ấy có thể rời đi, nhưng Hà Nội thì không. Tình yêu Hà Nội, yêu những góc phố thân thương, những con người thân thuộc, nơi bạn bè gia đình và những người cô yêu thương ở đấy thì là mãi mãi. Bởi vì, Hà Nội là nơi ra đi để trở về.

Và cô ấy bắt đầu viết về mình, chỉ mình và Hà Nội. Có lẽ, khi đối diện với chính mình, cô lại thấy nhiều hơn điều cô cần thấy. Có lúc cô đã lẩn tránh và muốn chạy trốn thành phố này, nhưng rồi cô lại trở về, cạnh bên Hà Nội. Vì tình yêu một thành phố, vì tình yêu những kỉ niệm. Người ta chẳng thể trốn chạy mãi, phải học cách chấp nhận, học cách đối diện, và học cách yêu thương. Rồi cô dành tặng cho độc giả của mình, những người lắng nghe mình một góc nhỏ tên là “Các cậu”. Và những câu chuyện về Hà Nội thì chẳng bao giờ có điểm kết. Vì nó còn mãi, ở trong tim.

Review bởi Thanh Hà - Bila Team

“Hà Nội đối với tớ là gì nhỉ? Trước đây Hà Nội đối với tớ chỉ là trạm dừng chân tức thời trước khi bước lên những chuyến bay không ngừng nghỉ. Nhưng bây giờ tớ quay về với Hà Nội, gặp cậu. Thành ra cậu lại trở thành Hà Nội của tớ. Hà Nội của tớ lại trở thành cậu. Bởi vì tớ thích cậu.”

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top