Giỏ hàng

Bài Học Từ Sách "Chuyện Về Những Lăng Kính"

NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA THẤY QUA NHỮNG LĂNG KÍNH LÀ GÌ?

 “Chuyện về những lăng kính” là một cuốn sách nhỏ nói về cách chúng ta nhìn nhận những sự vật, sự việc xung quanh. Dưới ngòi bút của Nguyễn Lê Sang, cả cuốn sách là những lời tâm sự, giải thích về cách nhìn nhận vấn đề xung quanh cho các em nhỏ. Tất cả đều nhẹ nhàng, gần gũi, dễ hiểu và sâu sắc. Mọi thứ chúng ta nhìn đều thông qua những lăng kính. Qua những lăng kính tốt, chúng đều tốt đẹp, tươi sáng; qua những lăng kính xấu, chúng trở nên xấu và đen tối hơn và hơn thế, với mỗi vấn đề, ta không chỉ nhìn qua một lăng kính và không phải lúc nào ta cũng chỉ dùng một loại lăng kính… Nhưng sau tất cả, gạt bỏ những lăng kính, ta mới thấy được những điều chân thật, biết trân trọng những điều ta đang có và nhìn nhận đúng về bản thân mình và những người xung quanh.

“Chính những lăng kính này đã khiến các em nhìn mỗi chấm đen theo từng cách riêng. Từ đó, hình dung của các em về mỗi người cũng khác với bản chất.”

Bạn có tò mò về những điều mới lạ này không? Hãy khám phá cùng Bila nhé 

1. Mỗi người là một chấm đen, mỗi cách nhìn là một lăng kính.

“Để bắt đầu, các em hãy vẽ mỗi con người là một dấu chấm đen.”

“Lăng kính là những tấm kính màu. Khi nhìn qua nó, mọi thứ bị đổi màu theo.”

Thật đơn giản khi ta quy con người về những dấu chấm đen. Dấu chấm đen ta vẽ, cái nào chẳng màu đen và hình tròn. Trước khi phân biệt đâu là bố, đâu là mẹ, đâu là bạn bè, thầy cô thì tất cả đều như nhau, đều là con người, và trong bức tranh, đều là… dấu chấm đen. Rồi đến khi ta đặt lên trên đó những lăng kính với màu sắc dựa theo tâm trạng, chúng mới biến đổi. À, đây là lăng kính gia đình, có chấm đen bố, mẹ, anh, chị và nó có màu mà mình yêu thích, còn đây là bạn ngồi cùng bàn, mình không ưa lắm nên lăng kính trên bạn ấy có màu xấu xí này. Tất cả dần dần hiện ra, được phân biệt dần bằng những cách nhìn ban đầu của mỗi người.

2. Luôn tồn tại những lăng kính tốt-xấu.

Những lăng kính tốt cho ta cảm giác vui vẻ, thoải mái khi nhìn vào. Những chấm đen được nhìn qua lăng kính tốt đều mang gam màu mình ưa thích và đều làm ta thích thú. Còn những lăng kính xấu thì ngược lại. Thực tế, những lăng kính tượng trưng cho cách nhìn chủ quan của mỗi con người. Nó có thể đúng hoặc sai sự thật dẫn đến những quan niệm của chúng ta sai theo. Những lăng kính tạo nên những ấn tượng khi ta tiếp xúc với họ. Và, đương nhiên, không phải ấn tượng nào cũng đúng !

“Tất cả mọi vấn đề của lăng kính chỉ là vấn đề cá nhân của các em, chứ không phải của những người mà các em quan sát. Còn bản tính là điều tự có ở họ, dù cho các em nhìn họ như thế nào, dưới những lăng kính ra sao.”

3. Phía sau lăng kính, là bản chất của con người.

Cất đi những lăng kính, ta lại thấy gì? Đó là những chấm đen! Vậy là nếu bỏ đi những lăng kính, ta sẽ nhìn thấy bản chất thật của người đó. Không bị những lăng kính tốt-xấu làm nhiễu, họ xuất hiện theo đúng tính cách của mình, làm công việc mà họ yêu thích và chúng ta có thể cảm nhận được những điều chân thật từ họ. Và cả bản thân ta nữa, gạt bỏ chúng, ta nhận ra chính mình, nhận ra những điều tốt đẹp từ cuộc sống, trân trọng những gì đang có và hạnh phúc trong thế giới này.

“Bản tính của con người là điều thật sự có ở mỗi người khi chúng ta nhìn người đó KHÔNG qua bất kì lăng kính nào cả.”

4. Mỗi chúng ta là một viên ngọc quý…

Mỗi người đều có những khả năng khác nhau và chính sự ham thích sẽ tạo nên “tài năng”. Chẳng tài năng nào sinh ra và thành công nếu không có sự rèn giũa và luyện tập cả, vì thế, tài năng cũng chỉ là một lăng kính bao trùm lên sự nỗ lực, khổ luyện, ham học hỏi và quyết tâm mà thôi.

 “Con người các em cũng như tôi, đều có một bản tính là: Khi ta thật sự yêu thích một việc gì đó, chúng ta sẽ dần dần có khả năng làm giỏi việc đó.”

Nội dung: Hoàng Dung - Bila Team
Ảnh: Ngọc Bích - Bila Team


Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top