Giỏ hàng

Bài Học Từ Sách Mắt Biếc

''Tôi đủ lớn để hiểu rằng, mỗi năm thế giới mỗi đổi thay và lòng người cũng khác. Tuổi ấu thơ chỉ có mỗi một con đường để cùng nhau chung bước. Khi lớn lên, trước mắt ta có lắm nẻo đường đời, bao nhiêu số phận là bấy nhiêu ngã rẽ, làm sao người chẳng quên người.''

Trên con đường đời của chúng ta, không ai không có một tuổi thơ. Có người tuổi thơ đầy những niềm vui, hạnh phúc, nhưng cũng có tuổi thơ buồn. Tuổi thơ nơi có tình yêu thương của cha mẹ, ông bà, thầy cô bạn bè,mái trường quê hương,…. Và chắc hẳn ai cũng sẽ có những mối tình đầu, đã từng cảm nắng một người con trai hay một cô gái nào đó. Có thể ở cấp hai, cấp ba,…nhưng dù là khi nào nó cũng là một thứ tình cảm đẹp đẽ, hoài niệm biết bao ! “Mắt Biếc cũng thế, nó đẹp, nó trong sáng biết nhường nào…

Chính mối tình giữa Ngạn – Hà Lan mà chúng ta cũng nhận ra nhiều điều về tình yêu cũng như cuộc sống. Hãy cùng Bila khám phá chúng nhá !

1. Không sai khi yêu chân thành

“Ai về qua chỗ người thương

Đứng giùm tôi

Trước cổng trường ngày xưa

Ướt giùm tôi

Chút trời mưa

Để nghe trên tóc

Hương vừa bay đi...”

Tình yêu học trò, đó là khi chúng ta được trải nghiệm dòng cảm xúc tươi đẹp,êm đềm nhất, là cầu nối dẫn tới sự trưởng thành, chín chắn. Đó là khoảng thời gian không bao giờ ta quên được. Khi trưởng thành, mỗi lần nhớ đến ta lại cảm thấy trong lòng rộn rã muốn quay lại thuở xưa ấy. Vì vậy việc trân trọng những thứ tình cảm mà ta nhận được, những cảm xúc mà ta cho đi là trân trọng hiện tại lẫn cả quá khứ và tương lai. Mọi tình yêu học trò đều đẹp, đẹp như tình yêu Ngạn dành cho Hà Lan nhưng quan trọng là ta có biết trân trọng khoảng thời gian,  những tình cảm đó hay không.

2. Dù đi đến đâu nhưng quê hương vẫn luôn là nhất trong tim...

''Tôi đủ lớn để hiểu rằng, mỗi năm thế giới mỗi đổi thay và lòng người cũng khác. Tuổi ấu thơ chỉ có mỗi một con đường để cùng nhau chung bước. Khi lớn lên, trước mắt ta có lắm nẻo đường đời, bao nhiêu số phận là bấy nhiêu ngã rẽ, làm sao người chẳng quên người.''

''Làng mình đẹp, nhưng buồn. Hồi chú nhỏ, làng vui hơn. Cũng có thể làng vẫn thế thôi, nhưng bây giờ chú thấy khác. Khi lớn lên người ta thường thấy mọi thứ khác đi, cháu ạ! Chúng ít rực rỡ và trong suốt hơn.''

Dù ai đi ngược về xuôi nhưng cũng không bao giờ quên đi cái nơi chôn rau cắt rốn của mình. Nơi mà mình sinh ra và lớn lên, ở đó chưa đựng những cảm xúc ngọt ngào nhất mà bạn khó thể kiếm được ở đâu. Nơi mà chào đón bạn bất kể hoàn cảnh nào…

Chớ ai đừng có bãng quên đi những năm tháng đó gắn bó với nơi đây !

3. Hãy giữ một tinh thần thép trước thế giới xô bồ ngoài kia

Giận Hà Lan

Nhiều lần Ngạn khuyên, Lan không nghe “Hà Lan không thôi Dũng được”.Sao Lan mù quáng vậy, cứ bám lấy Dũng, không nghĩ cho mình, cho mẹ, cho Ngạn… đến nỗi…Nếu Lan  không yêu Ngạn thì hãy nói thẳng ra chứ, ai lại để Ngạn buồn , Ngạn sầu, Ngạn đau, và Ngạn vẫn không không thôi được cái hình bóng của “Mắt Biếc”...

Cái thế giới ngoài kia chúng ta không thể lường trước được bất kì điều gì sẽ xảy ra. Cho nên ta phải giữ một tinh thần thép để chống chọi với nó. Nhất là những cô gái như Hà Lan...

4. Hãy nói “Yêu” khi muốn...

Giận Ngạn

“Tôi đã viết những bản tình ca và hát chúng lên. Đó là lời tỏ tình của tôi. Trong những ngày tháng đó, Hà Lan đã nhìn thấu đáy lòng tôi như người làng Đo Đo nhìn thấu những viên sỏi phơi mình dưới dòng suối Lá vào mùa nước cạn. Vậy thì, tôi cần gì phải nói ra những điều đã không còn là bí ẩn với cả hai đứa tôi. Và liệu có ích gì nếu tôi nói Hà Lan rằng tôi yêu nó và được nghe nó nói nó cũng yêu tôi…”

Ngạn dại quá… con gái ai cũng thích một người con trai chủ động với mình, cứng rắn. Vậy mà Ngạn lại không quyết nói ra, Ngạn chỉ đem nó gửi qua những bản tình ca mà Ngạn viết. Sự dại dột đó…nó đã đem “Mắt Biếc đi xa… đi xa mãi…”

Liệu rằng trên cuộc đời này có còn tồn tại một tình yêu đơn phương thủy chung như Ngạn dành cho Hà Lan ? Hãy thổ lộ khi có thể đừng ngại ngùng rồi mai sau phải hối hận trong muộn màng !

5. Sự thay thế không phải tình yêu đích thực

“Tôi gửi tình yêu cho mùa hè, nhưng mùa hè không giữ nổi. Mùa hè chỉ biết ra hoa, phượng đỏ sân trường và tiếng ve nỉ non trong lá. Mùa hè ngây ngô, giống như tôi vậy. Nó chẳng làm được những điều tôi kí thác. Nó để Hà Lan đốt tôi, đốt rụi. Trái tim tôi cháy thành tro, rơi vãi trên đường về.” Ngạn mãi yêu Hà Lan... Thứ tình cảm mà Ngạn dành cho Trà Long đơn giản chỉ là sự thay thế cho người mẹ của Trà Long mà thôi. Đó không phải là tình yêu đích thực.

Dù có ra sao thì Ngạn vẫn chỉ một lòng với Hà Lan mà thôi... Chính vì thế Ngạn mới để Trà Long xa mình… Dù bạn có cô đơn và tìm một người khác thay thế hình bóng cũ, trong khi bạn không thể quên đi người kia thì chỉ làm cho mọi người cùng khổ đau thôi…

Hãy yêu với đúng cảm xúc của bản thân !

Nội dung: Đức Minh - Bila Team
Ảnh: Tiên Nguyễn - Bila Team

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top